Cứ mỗi dịp Tết, nhiều người dọn nhà vứt ra cả những tấm đệm cũ, bàn ghế hỏng... nhân viên vệ sinh 'cắm đầu cắm cổ' dọn hàng núi rác.
Giờ tôi mong mỏi ở quê có ai bỏ ra 7-8 tỷ mua 50.000 m2 đất để tôi có tiền mua nhà thành phố.
Hoa Tết mấy năm nay trở thành cuộc chơi may rủi của người bán và ván cược chờ thời của người mua.
Người có trình độ, giỏi giao tiếp, khi mất việc ở tuổi này còn khó tìm việc mới, nên chẳng ai ngờ anh chị có thể làm nên kỳ tích.
Dù có người muốn đánh, tôi cũng không phản ứng gì. Tôi nghĩ, cùng lắm họ đánh mình một cái cũng không sao.
Một số người bất ngờ vì những gốc mai vàng như những 'của để dành' thầm lặng, ngày thường ít ai chú ý tới.
Đi chợ truyền thống, chỉ cần hỏi một câu không đúng ý người bán, tôi sẽ nhận lại những lời nặng nề - điều không xảy ra trong siêu thị.
Tôi chọn hai bó hoa tuyết mai giá 160.000 đồng, mỗi bó 10 cành, cắm được cả phòng khách và bàn thờ, chẳng cần tốn tiền mua đào cho đắt.
Nếu chăm chỉ mỗi ngày chạy xe liên tục 12 tiếng, bất kể nắng mưa, thu nhập của tôi ít nhất 500.000 đồng và rất linh hoạt về thời gian.
Tại sao bánh chưng phải chịu trách nhiệm nếu bạn ăn nhiều và béo lên?
Ly hôn tám năm nay, nhưng chồng cũ của bạn tôi vẫn hành xử văn minh, tử tế, trách nhiệm, gửi tiền đều đặn hàng tháng để nuôi hai con.
Bạn nói bằng cách này hay cách khác đã trả lại hết nợ nần bằng nhiều quà tặng và dạy lại cho tôi nghề massage để kiếm thêm thu nhập.
Cứ nghĩ chạy xe ôm công nghệ dễ kiếm tiền, không cần bằng cấp... nhưng chỉ đến khi dấn thân vào làm, xem như nghề chính, tôi mới vỡ mộng.
Tôi thấy mình vẫn chưa sẵn sàng tự lái ôtô thực hiện một chuyến đi dài.
'Chỉ còn 27, 28 với sáng 29 thôi, bán ế như vầy chắc năm sau chị bỏ nghề', chị bán hoa Tết ở chợ nói với tôi.
Tôi gặp nhóm fan lớn ra sân bay đón idol Hàn Quốc nhưng chẳng thấy phiền gì, vậy cả họ đi đón Việt kiều về ăn Tết cũng có sao?
Bị than phiền ồn ào khi hát karaoke trong nhà, tôi quyết bỏ ra một triệu đồng cải tạo ôtô thành phòng hát di động để thỏa mãn đam mê.
Nỗ lực rất nhiều để được cấp trên công nhận và bổ nhiệm lên vị trí cao hơn, nhưng thu nhập của tôi chỉ tăng thêm được vỏn vẹn 10%.
'Sắp là bao giờ? Nói bao nhiêu cái cuối năm rồi? Mải mê công việc không lo chồng con rồi tới lúc già ai chăm, chết ai hương khói?'...
Tôi thấy quê mình thay đổi nhiều thứ, Tết đến gần nhưng chợ vẫn bán ế.
Người ở thành phố cặm cụi ngồi đãi gạo gói từng cái bánh, rồi nhóm lửa nấu ở đâu?
Lỗi chủ quan là do tôi quá ỷ y vào công nghệ, còn khách quan thì do đâu?
Phải chăng vì cuộc sống quá tẻ nhạt, nên âm thanh karaoke sống sượng cũng đủ để mua vui.
Khó bắt xe, thông cảm với tài xế nên cuốc xe 45 nghìn, tôi boa 55 nghìn dù bản thân không dư giả.
Rất nhiều đồng nghiệp trong công ty, hay như vài người bạn bên ngoài của tôi, sau cả năm đi làm không để ra được đồng nào, nên sợ Tết.
Nick Facebook tôi dùng gần 10 năm chỉ có 100 bạn bè quen biết.
Bị ba con chó thả rông bất ngờ lao vào tấn công, tôi tìm gặp chủ chó để nói chuyện nhưng chỉ nhận lại câu trả lời ngang ngược.
Khi bạn đang lái ôtô mà xe máy bất ngờ cắt ngang đầu, hay các phương tiện không ai nhường ai... thì không bấm còi khó mà đi được.
Vợ chồng bạn tôi làm công ăn lương, thu nhập 30 triệu đồng, sinh ba đứa con (hai trai, một gái), nhưng chẳng đến nỗi quá khó khăn gì cả.