Người Việt không nên chạy đua theo một kỹ năng quá cơ bản và dễ học, để rồi thần thánh hóa tiếng Anh như vậy.
Nhờ có triết lý, tôi biết mình phải làm gì cho sự nghiệp bản thân, tinh thần ổn định trong biến cố.
Nếu chồng tôi để yên cho thợ cắt đá làm việc sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra.
Thấy mặt con dâu sưng húp, hai mắt đỏ hoe, tỏ vẻ giận dữ với nhà chồng, tôi lập tức nói con trai 'ăn Tết nhà nào trước cũng được'.
Nửa năm gần đây, hai trong bốn người thuê mặt bằng của tôi đã xin thanh lý hợp đồng.
Thực lòng tôi muốn dẹp tiệm để an tâm ăn Tết, nhưng sau đó làm gì thì không biết.
'Ai làm công ăn lương tháng trên 15 triệu thì làm vẫn ngon hơn là đi khởi nghiệp mở quán cà phê'.
Cân nặng chạm ngưỡng 96 kg khiến tôi quyết tâm bước vào hành trình giảm cân không tới phòng gym, không thuốc hỗ trợ.
Thợ sắt loay hoay không tính ra được 15 độ nên tôi phải dùng hàm lượng giác tan anpha.
Chẳng lẽ con dâu quan trọng đến nỗi nếu thiếu thì nhà chồng không thể lo nổi cái Tết?
Bố mẹ cho tôi căn nhà rộng 100 m2, mặt tiền đường lớn nên cho thuê để có thêm thu nhập, nếu mua đầu tư cho thuê thì lỗ nặng.
Bà chủ tiệm vàng gần nhà tôi không biết một chữ tiếng Anh nào, nhưng xét về tài sản, cả triệu người giỏi tiếng Anh cũng chưa chắc bằng bà.
Dù ca từ u buồn, những ca khúc này vẫn tiếp tục vang lên, khơi gợi những hoài niệm và cảm xúc đặc biệt mỗi dịp Giáng sinh, năm mới.
Đối với tôi, năm 2024 là một năm có nhiều thay đổi. Đầu tháng 6, kinh doanh chậm lại và bắt đầu sụt giảm doanh thu liên tiếp.
Tôi 40 tuổi, giỏi tiếng Anh nhưng sự nghiệp và tài sản thua xa mấy đứa em chỉ học hết cấp ba ở trung tâm GDTX, tiếng Anh bập bẹ.
Nhìn số giải thưởng Toán học mà tôi từng giành được, bố mẹ nói lựa chọn học ngành truyền thông là một sự lãng phí chất xám.
Lúc cho vay tiền tôi chỉ nghĩ giúp bạn hết mình, nhưng không ngờ đến khi bản thân túng thiếu, xin lại số tiền kia thì khổ sở vô cùng.
Mỗi lần đến Tết là tôi thấy anh em chồng lời ra tiếng vào, nói tôi không về nhà nội là không tôn trọng bố mẹ, xem thường nhà chồng...
Năm 2024 đối với tôi là một năm đầy đau thương và mất mát.
Tại sao một công việc có thể hoàn thành từ xa nhưng người thực hiện nó lại buộc phải ngồi tại văn phòng và lãng phí thời gian di chuyển?
Nhiều năm hạn chế dùng đồ nhựa dùng một lần, nhưng tôi không ngờ tháng vừa rồi gia đình tôi vẫn thải ra cả trăm cái túi nilon, cốc nhựa...
Nhiều người thắc mắc 'sao không xây lầu?', nhưng tôi nghĩ ở không hết, lại tăng nguy cơ cháy nổ, nên xây nhà cấp bốn, mở ba lối thoát hiểm.
Tôi thấy tiêu chuẩn người chồng lý tưởng ngày càng 'khắt khe' trong mắt nhiều chị em.
Nhiều phụ huynh cho con học ở những trung tâm có tiếng, đắt đỏ, học phí hơn 10 triệu đồng một khóa, tôi nghe mà thấy nản.
Trong ba năm gần đây, chiếc SUV 12 năm tuổi đưa gia đình tôi đi chơi, không phải để đi làm ăn như trước nữa.
Cuối năm lại đến, tôi nơm nớp lo bãi đất trống kế bên nhà thành điểm 'phế liệu' tủ bàn ghế, salon cũ, rác sinh hoạt.
Tôi không hiểu sao nhiều cô vợ trẻ bây giờ cứ nằng nặc đòi về nhà đẻ ăn Tết thay vì thu vén chuyện nhà chồng cho chu toàn trước.
'Tôi đứng vững trước sóng gió vì dám xông pha khi còn trẻ để tích lũy kinh nghiệm, vốn liếng. Thất bại giúp đàn ông trưởng thành'.
'Trước đây anh chưa lấy vợ, gia đình mình vẫn tự lo Tết được, sao giớ cứ phải giữ rịt chị dâu ở lại làm gì?', tôi nói với mẹ.