Làm gì miễn mình an yên là được, tiền có thể không có nhiều nhưng nhất định phải có nhiều niềm vui trong cuộc đời quý giá này
Ba mẹ ly hôn, đổ bệnh, một mình tôi vừa đi làm vừa chăm hai người. Suốt gần 10 năm tôi kiếm được đồng nào là tiêu hết đồng đấy.
Tôi mệt mỏi khi nghe nhân viên trẻ trả lời: 'Em không làm được', 'anh xem làm thế này đã được chưa'... chẳng khác nào học sinh hỏi thầy giáo.
Tôi chạy ăn từng bữa, thậm chí nhiều ngày không có nổi 100.000 đồng trong túi, nhưng nhận ra mình vẫn phải sống...
Hơn chục năm cống hiến, trở thành một 'key-person', nhưng tôi tự hỏi: 'Nếu giờ công ty phá sản, hoặc cho thôi việc thì mình sẽ xoay xở thế nào?'.
Việc của tôi là sắp xếp, phân công, tổ chức, thúc đẩy tiến độ. Tôi thấy không có tên gọi cụ thể để sau này xin việc khác.
Đi làm, lao đầu vào kiếm tiền, ngoan ngoãn làm những việc văn phòng không liên quan chuyên môn, giờ tôi khó xin được việc mới nếu bị sa thải.
Tôi học tất cả những thứ có thể hỗ trợ cho công việc của mình: tiếng Anh, tiếng Trung, các khóa học nâng cao sức khỏe, chứng chỉ ngành nghề...
Chưa kịp ăn mừng vì đạt chứng chỉ quốc tế, tôi đã gặp cú sốc khi nhận được email sa thải của công ty mình từng gắn bó 10 năm.
'Công ty tư nhân áp lực đủ thứ, cuối tuần vẫn đi làm, em chịu nổi không?', nhà tuyển dụng nghi ngờ khi biết tôi vừa nghỉ việc nhà nước.
Tôi giờ thất nghiệp, mông lung với cuộc đời khi không biết mình muốn gì, cảm thấy stress, nặng nề.
Tôi định rẽ ngang nghề pha chế để ổn định hơn, nhưng không biết nên đi học ở trung tâm hay kiếm người kiểu 'nghề dạy nghề'.
"Ngay từ khi bắt đầu đi làm, tôi đã luôn nghĩ rằng 'không bao giờ phải bám lấy một công ty nào đó suốt đời và xả thân vì nó'".
Bình DươngKhi sếp tổng giám đốc từ Hong Kong sang thăm công ty, Trần Tuấn có linh cảm về một chuyện bất thường, hoặc là anh được thăng chức hoặc bị sa thải.
Năng suất của con người cao đến đâu cũng không bao giờ bằng được máy móc, nên người có trí tuệ không kiếm tiền bằng cách chạy theo sản lượng.
'AI chỉ lấy mất công việc của người không biết sử dụng nó mà thôi. Chứ người giỏi, biết dùng AI làm công cụ thì chẳng lo thất nghiệp'.
Hiện tại tôi chạy xe ôm công nghệ, tiếp tục tìm việc, rồi phải lo trả khoản nợ học phí đã vay ở ngân hàng cũ.
Mỗi ngày nhìn vợ tất bật mưu sinh lo cho gia đình, con cái, trong khi mình vẫn thất nghiệp, cảm giác ấy không dễ chịu chút nào.
Sau nhiều tháng rải CV tìm việc, có đoi ba chỗ với lương thấp, chế độ không tốt, sếp tiêu cực, tôi tự ti.
MỹGần một năm không có việc làm, Mekela Watt chật vật trả tiền thuê nhà, hóa đơn y tế và phải xin trợ giúp từ cộng đồng.