Bà nói tôi không muốn nuôi bố mẹ chồng, nói với chồng tôi là "vợ con con có thể bỏ con, bố mẹ mới là người không thể bỏ con".	
Mỗi nhà mỗi cảnh, nhiều lúc cảm thấy một tay tôi gồng gánh hết khá mệt mỏi, tự nhủ phải cố gắng lên.	
Một mình tôi đi làm nuôi hai đứa và hỏi chồng phụ tiền học cho con hay tiền đồng phục nhưng anh không đưa.	
Từ khi bố mẹ tôi tặng xe, chồng tỏ ra quan tâm, luôn muốn chở tôi đi dù anh ít lái, mới lấy bằng năm ngoái, tay lái không vững.	
Nếu ở gần con, anh thường thì thầm vào tai con những điều vô văn hóa, dạy cháu nói bậy.	
Chồng đi làm bán thời gian, về sớm đi nữa cũng nằm chờ tôi về nấu, chẳng bao giờ anh vào bếp nấu cho cơm.	
Mở mắt ra mỗi ngày mới là tôi lại thấy nợ, chồng thờ ơ, về nhà chủ yếu dùng điện thoại.	
Nhiều lúc thấy chồng lạnh nhạt với mình, tôi buồn lắm, trong khi xung quanh nhiều người theo đuổi.	
Chưa một lần anh gây ra chuyện gì mà nhận lỗi, bàn bạc với vợ để tìm hướng giải quyết, cứ im lặng, đến đâu thì đến.	
Anh kiểm soát cuộc sống của em, muốn kiểm soát luôn cả anh em nhà ngoại.	
Tôi chăm các con từ A tới Z, anh chẳng đỡ đần việc gì, thậm chí thấy tôi bê đồ nặng hoặc bị mệt cũng chẳng nói năng gì.	
Từng là người vô tư, vui vẻ, sau 11 năm tôi còn lại gì ngoài thân xác hao gầy, bệnh tật.	
Tôi nghĩ tại sao mình phải sống với một người vô tâm như chồng cả đời khi mà đời người rất ngắn ngủi.	
Tôi mệt mỏi vì chồng gia trưởng, đi làm về chỉ nằm một chỗ bấm điện thoại, không phụ vợ bất cứ việc gì nên tôi muốn ly hôn.	
Tôi gần 40 tuổi, chồng hơn mấy tuổi, có hai cô gái ngoan ngoãn, đáng yêu và hiểu chuyện.	
Trước giờ, tôi luôn là người chăm sóc hai con, nhà cửa, cơm nước, dạy con học.	
Chính chồng đã rèn cho tôi cách sống không cần anh để giờ tôi hoàn toàn vô cảm với chồng.	
Vậy là chúng ta bước vào năm hôn nhân thứ 12, em 36 tuổi, còn anh 40, có cô con gái ngoan ngoãn, xinh xắn và đặc biệt hiểu chuyện.	
Bị cho thôi việc vì mang bầu, tôi bỗng trở thành kẻ ăn bám của chồng, ngay cả khi anh nói "chưa cưới thì chưa phải vợ chồng", tôi vẫn muốn níu kéo vì khao khát một mái ấm.	
Bị cho thôi việc vì mang bầu, tôi bỗng trở thành kẻ ăn bám của chồng, ngay cả khi anh nói "chưa cưới thì chưa phải vợ chồng", tôi vẫn muốn níu kéo vì khao khát một mái ấm.