Con tôi từng có thời gian bị mẹ bắt học Toán mỗi tối, dù chỉ muốn đọc sách, chơi thể thao. Kết quả là con học ngày càng tệ hơn.
Khi tấm bằng, điểm số vẫn là thước đo gần như duy nhất mở cánh cửa tương lai, cha mẹ buộc phải đẩy con mình vào vòng xoáy ép học.
'Ngày nào cô giáo cũng giao hai tờ A4 bài tập về nhà gồm Toán, Tiếng Việt, luyện chữ, thực hành... con tôi làm hết cũng đến 10-11 giờ đêm'.
Không ít học sinh tự ti vì điểm kém hơn bạn, thay vì thấy vui vì đã cố gắng vượt qua thành tích của mình ở bài kiểm tra trước.
Tôi thấy mình thật tệ vì mất dần động lực, không còn hứng thú với chuyện học hành.
Ba năm THPT, học sinh Việt phải sống dưới 'cái bóng' của học bạ khi mỗi điểm số đều ảnh hưởng đến trung bình cộng để xét tuyển đại học.
Trường con tôi thông báo dạy thêm các môn Tiếng Anh với người nước ngoài, Tin học IC3, STEM, Kỹ năng sống... thúc giục phụ huynh đăng ký, đóng tiền.
TP HCM đã thống nhất không để học sinh đi học thứ bảy, không biết bao giờ học sinh Hà Nội mới được nghỉ trọn vẹn hai ngày cuối tuần?
Học sinh Canada ở trường từ 8h30 đến 15h15, nhưng nhiều gia đình người Việt chỉ cho con về ăn uống một chút là lại bắt đi học thêm ngay.
Ngay năm đầu tiểu học, cháu đã phải học thuộc lòng bảng cửu chương, giải Toán có lời văn khó, làm các dạng bài nâng cao... mệt đến phát khóc.
Một tháng nữa mới chính thức tới ngày khai giảng nhưng con tôi đã phải tựu trường trong cái nóng 40 độ đầu tháng 8.
Những ngày đầu tháng 8, tôi đã thấy học sinh phải mặc đồng phục, xách cặp tới trường, với lịch trình không khác gì một năm học chính thức.
Dạo này mẹ thường nổi nóng rồi trút giận lên con, mắng chửi dù con không làm gì.
Nguyên nhân khiến trẻ quên kiến thức trong hè là do các em dành phần lớn thời gian để chơi, giải trí, mà ít khi tiếp xúc với việc học.
'Tôi từng nghĩ mình học khá tốt, cho đến khi tiếp xúc với đồng nghiệp nước ngoài mới thấy bản thân học thêm vất vả mà vẫn thua kém họ'.
'Nếu nói học sinh Việt luyện viết chữ đẹp để rèn tính cẩn thận thì không lẽ học sinh Mỹ đều là những người cẩu thả hết hay sao?'.
Con gái tôi học trường tư nên bài tập thường làm hết ở trường, về nhà chỉ có một, hai trang bài tập Toán hay Tiếng Việt thôi.
Tranh thủ khoảng một phút dừng chờ đèn đỏ, cậu học sinh lớp 8 đi xe đạp điện mắt lim dim, ngủ gà gật, bạn đánh thức mới choảng tỉnh.
4 tuổi đã thuộc lòng tập thơ Trần Đăng Khoa, tôi được gia đình tự hào, xem như thần đồng, nên lúc nào cũng phải là người học giỏi nhất.
Chương trình học quá nặng trong khi không học thêm, nên đến lớp 4 con tôi vẫn viết chậm, không theo kịp bài trên lớp, luôn lẹt đẹt, 'đội sổ'.