Tôi từng đọc được một nghiên cứu cho biết, chỉ 30 phút chơi Pickleball có thể đốt cháy 200–300 calo, với nhịp tim trung bình đạt khoảng 70% mức tối đa, đủ để cải thiện sức khỏe tim mạch. Nghe có vẻ lý tưởng - một môn thể thao vừa nhẹ nhàng, vừa hiệu quả, lại không quá nặng như chạy bộ hay tập gym, nên tôi cũng chơi với niềm tin "chắc chắn sẽ giảm cân nhanh".
Tôi lao vào tập luyện như thể đây là "liệu pháp giảm cân thần tốc". Một tuần tôi chơi 5 buổi, có hôm chơi liền 2 tiếng dù người đã mệt nhoài sau một ngày làm việc. Tôi đặt mục tiêu rõ ràng: sau hai tháng giảm 4 kg. Nhưng tôi đã không lường được rằng, cường độ cao và tập sai cách lại khiến mọi nỗ lực phản tác dụng.
Chỉ sau vài tuần, tôi bắt đầu đau mỏi cổ tay, vai, rồi đến bắp đùi và cổ chân. Lúc đầu tôi phớt lờ, nghĩ "đau chút là bình thường". Nhưng trong vòng năm tháng, tôi chấn thương đến bốn lần: trật cổ tay, căng cơ vai, đau cơ đùi và cuối cùng là bong gân cổ chân. Mỗi lần như vậy, tôi phải nghỉ vài ngày đến vài tuần, cơ thể không giảm cân mà còn tăng nhẹ vì nằm nhiều, ăn bù.
Lúc đó, tôi mới nhận ra mình đã hiểu sai về "giảm cân bằng thể thao". Tôi quá chú trọng vào cường độ và số buổi tập, mà quên mất yếu tố quan trọng nhất: sự thích nghi của cơ thể. Giống như việc ép một chiếc xe nhỏ chạy tốc độ cao suốt ngày, sớm muộn gì cũng hỏng máy.
>> Cô gái trẻ mặc váy ngắn xáo động sân chơi Pickleball
Thực ra, Pickleball là môn đòi hỏi nhiều hơn tôi tưởng: kỹ thuật di chuyển, phản xạ nhanh, khả năng phối hợp giữa tay và chân. Nếu không khởi động kỹ, không giãn cơ, không dùng đúng kỹ thuật, người chơi rất dễ chấn thương do quá tải. Nhưng thực tế, rất nhiều người (trong đó có tôi) khi mới chơi đều mắc những sai lầm giống nhau:
Chơi liên tục quá nhiều buổi trong tuần, nghĩ càng nhiều càng tốt cho việc giảm cân; không khởi động hoặc giãn cơ đủ kỹ, khiến cơ bắp chưa sẵn sàng cho các động tác bật, đổi hướng; không tập bổ trợ sức mạnh và thăng bằng, nên khớp dễ chịu tải sai và chấn thương; và nguy hiểm nhất là coi Pickleball như một "bài cardio nhanh gọn", thay vì một môn thể thao có kỹ thuật và chiến thuật riêng.
Sau lần chấn thương thứ tư, tôi buộc phải nghỉ hẳn hơn một tháng. Thời gian đó, tôi học được bài học đắt giá: giảm cân không phải chuyện "đốt càng nhiều calo càng tốt", mà là tập luyện vừa sức, đều đặn, đúng phương pháp.
Giờ tôi vẫn chơi Pickleball, nhưng chỉ 2–3 buổi một tuần, luôn khởi động kỹ, xen kẽ ngày nghỉ để cơ thể hồi phục. Tôi cũng tập thêm yoga và plank để tăng sức mạnh cơ core, giúp kiểm soát động tác tốt hơn. Giảm cân là một hành trình bền bỉ, không phải cuộc đua. Và thể thao, dù "nhẹ nhàng" đến đâu, cũng cần được tập luyện bằng sự hiểu biết và kiên nhẫn, thay vì nóng vội, mù quáng.
- Tôi không nhận ra mình sau ba tháng chơi Pickleball hùng hục
- Cô gái mặc váy ngắn, áo croptop chơi Pickleball bị 'ném đá'
- Vợ bắt tôi bỏ Pickleball vì 3 tháng không giảm được cân nào
- Nhiều người nghi tôi ngoại tình vì chơi Pickleball tuần 5 ngày
- Pickleball giúp tôi 'đánh bay' bụng mỡ ở tuổi 42
- Tôi thay đổi 180 độ sau một năm chơi Pickleball