Tôi như bao người khác, không hoàn hảo, có lúc nổi cáu, phát điên, mắng chửi nhưng chẳng lẽ xấu xa đến mức bị chính người nhà mình ghét sao?
Ba mẹ bảo lấy tiền đó trả nợ, tôi chẳng hiểu nổi nợ gì trả mãi không hết; trong khi tôi sống hơn 30 năm chưa mắc nợ một ai.
Nhìn mẹ đẻ với bà nội mình, mẹ đẻ với chị dâu lúc nào cũng tíu tít tâm sự, thấy buồn cho mối quan hệ của mình với mẹ chồng.
Cuộc sống của gia đình tôi êm đẹp và hạnh phúc cho tới cách đây 6 năm, khi mẹ mắc bệnh nan y tưởng như không qua khỏi.
Những vết thương và lời nói cay nghiệt của bố vẫn luôn hiện diện trong lòng mẹ, ảnh hưởng đến tinh thần và tâm lý của mẹ.
Vì để cưới tôi, nhà anh bán đất ở quê, xây nhà riêng mua xe mới, mẹ tôi mới chấp nhận cho lấy anh.
Mẹ chồng lên thành phố ở cùng chúng tôi. Từ ngày có bà, cậu con trai 7 tuổi của tôi không làm gì nữa dù trước đây con biết tự dọn đồ chơi, phụ việc vặt.
Đọc bài: "Có nên đòi đứng tên một phần đất hương hỏa do ông bà để lại”, tôi suy ngẫm, vì sao chúng ta lại thành như thế này.
Tôi và bố cảm thấy không thoải mái khi sau này muốn về quê chơi hoặc ở vài ngày lại phải ở nhờ trên đất cô chú.
Nhà tôi có sáu anh chị em, tôi là út; bản thân đã ly hôn chồng năm năm và có một con trai.
Sau lần cãi vã vì mẹ không đồng ý chuyện có bạn trai sớm, Gia Hân lên mạng tâm sự và tìm thấy sự an ủi từ người lạ, Hân không còn coi mẹ là người có thể chia sẻ.
Sau lần cãi vã vì mẹ không đồng ý chuyện có bạn trai sớm, Gia Hân lên mạng tâm sự và tìm thấy sự an ủi từ người lạ, Hân không còn coi mẹ là người có thể chia sẻ.
Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố nhỏ, 35 tuổi; bố 83 tuổi, mẹ gần 80, may là mẹ vẫn khỏe, chỉ bố yếu dần.
Vợ tôi không bỏ được ngoài tai, cứ về nghe ông bà hay nói ra nói vào là bảo chồng chỉnh ông bà.
Về làm dâu, chị Hòa nhận ra đã bước chân vào một gia đình trọng nam khinh nữ kiểu mẫu, cửa phòng khách chỉ mở vài lần mỗi năm dành cho đàn ông, cấm tiệt phụ nữ.
Từ bé, tôi đã không hài lòng về chị gái bởi chị rất vô tâm và có phần ích kỷ, không suy nghĩ cho người khác.
Tôi và chồng cưới nhau 15 năm, có hai bé, đều làm văn phòng, lương ngang nhau, tổng mỗi tháng 30-35 triệu đồng.
Đọc bài: "Bố mẹ vô tình làm tổn thương tôi khi gặp nhiều áp lực", tôi cảm thấy gia đình mình gần giống gia đình tác giả.
Phụ nữ ước rằng mình đã không "lắm lời" và hạn chế phàn nàn chồng trong khi đàn ông nói họ hối tiếc vì thiếu kiểm soát trong hành động.
Tôi 28 tuổi, làm việc tại cơ quan nhà nước, sau giờ hành chính tôi học thêm và làm một số công việc bên ngoài để gia tăng thu nhập.