Bạn trai tôi có công việc ổn định, hiền lành, chăm sóc tôi nhưng lại nhu nhược, hay khóc, thiếu chính kiến, không có lập trường.
Các mối tình đến và đi rất nhanh, nay ôm hôn người này, tối chia tay rồi mai có thể có người khác mà tôi vẫn thấy bình thường.
Đứng giữa việc làm nghề giáo theo nguyện vọng của bố mẹ và ở bên người yêu, tôi phải làm sao?
Anh gửi tin nhắn cho tôi, nói phải cưới vợ để giải thoát cho tôi, hôn nhân của anh là một sai lầm nhưng không còn lựa chọn nào khác.
Nếu tiếp tục phấn đấu cùng người bạn trai, tương lai quá mờ mịt vì bạn trai tôi giờ vẫn là sinh viên, đang nhận hỗ trợ từ gia đình.
Cô ấy hay khóc nên mỗi lần gặp để nói chuyện, tôi cũng không thể nói hết suy nghĩ của mình được.
Bạn gái không can thiệp vào chuyện tôi mua bao nhiêu vàng cho em gái, cũng không đi đám cưới em tôi.
Tôi lại muốn tự quyết định cuộc đời và hạnh phúc của bản thân, không phụ thuộc vào những định kiến xã hội.
Chúng tôi đã ăn hỏi, định cưới năm nay nhưng chưa chốt ngày; gần đây, tôi thấy mối quan hệ này không ổn như trước.
Ở bên nhau em vẫn cười nói nhưng tôi cảm nhận rõ em đang gượng gạo thể hiện điều đó, thực chất em rất tự ti.
Tôi rất buồn, không muốn cưới nữa vì thấy nhà bạn gái sĩ diện, trong khi đang khó khăn.
Bố mẹ tôi ủng hộ, bố mẹ em kiên quyết không đồng ý, muốn tôi phải có nhà và có đất ở Buôn Mê Thuột mới cho cưới.
Tôi cứ thế sống một mình tới giờ, không dám mở lòng với ai, chỉ nghĩ tới việc bị phản bội là tôi chùn bước.
Tôi muốn tiếp cận với anh chàng đó, chưa biết phải nói với người yêu cũ thế nào để anh ta không nói xấu tôi với người bạn kia?
Em nói vẫn yêu tôi nhưng thấy tôi nhu nhược nên muốn để bố mẹ bắt ép em từ bỏ.
Em bảo dù cưới nhau rồi, tôi có về quê thì em cũng ly hôn, em không muốn ở đó.
Với một gia đình tham lam như thế, tôi có nên bước chân vào không; tôi còn yêu anh nhiều.
Khi tôi hỏi về tương lai, anh chỉ trả lời chung chung, điều đó khiến tôi muốn buông.
Tôi và anh quen từ thời cấp ba, đến nay gần bảy năm, học chung lớp, quen nhau lúc tôi chuyển trường.
Tôi ở trọ một mình và em cũng hay qua, có thể nói hai đứa gần như sống thử.