Mẹ hay giúp đỡ họ hàng, nuôi cháu nhưng lại lười chăm con, toàn để cho người khác trông.
Khi đặt mâm cơm xuống, bố mẹ tôi lại cãi nhau ầm ĩ, chúng tôi khuyên can thế nào ông bà cũng không nghe.
Cưới 13 năm, xa nhau 10 năm, mới được gần nhau nhưng chồng không giữ danh dự cho vợ dù bất cứ đâu, chửi vợ là "con ăn bám".
Chính vì áp lực ấy mà cháu không có một tuổi thơ bình thường như bao đứa trẻ khác, luôn chịu nhiều la mắng, chỉ trích từ ba mẹ.
Sáu năm chưa ngày nào tôi yên vì lời nhiếc móc, miệt thị từ cha, ông còn mong tôi không tồn tại, muốn con tôi không nơi nương tựa.
Bố mẹ cháu ngay từ khi cưới nhau đã không hạnh phúc; ngày mẹ sinh cháu, bố còn bận vui thú với tiệc tùng ở bên ngoài.
Cháu cố gắng làm người con ngoan nhưng suốt 3 năm chỉ nghe mọi người trong gia đình nói mình này kia.
Tôi lo lễ tết sau này bé không biết chỗ nào để về, vì không thể mở lòng với chồng tôi hay vợ sau của bố, rất trống trải.
Đến giờ, khi đã sống bên nhà chồng, tôi vẫn đau khổ và tủi thân vì những gì mọi người ở nhà đẻ đã gây ra cho tôi.
Bố lợi dụng mẹ và tôi, mẹ khiến tôi phải lo lắng nhiều và phiền lòng.
Tôi từng nghĩ sẽ tìm kiếm động lực từ nỗi khổ đau; ra sức tìm kiếm động lực từ những cuộc cãi vã của ba mẹ.
Nhiều lúc nghĩ có bố như này thà không có còn hơn, không biết ông có lúc nào thương tôi và hối hận về những lời từng nói.
Mối quan hệ của cha mẹ, em cảm thấy đã rạn nứt từ 10 năm nay rồi.
Mẹ chồng khuyên tôi hãy bình tĩnh để xem sự việc như thế nào; chồng chưa biết tôi đã rõ các mối quan hệ của anh.
Tôi từng nói với vợ rằng nếu không có tình cảm và nói chuyện cũng không hợp thì nên giải thoát cho nhau, thế nhưng cô ấy vẫn không muốn.
Số tiền tôi cho ba mẹ mượn, tôi trả nợ trong bao năm qua chắc cũng hai ba tỷ đồng.
Ba không hề trân trọng má, chỉ coi má như ôsin trong nhà, lo lắng cho việc ăn ngủ của ông và phải chăm sóc khi ông đau bệnh.
Bố có trách nhiệm kinh tế với gia đình nhưng tôi không cảm nhận được sự quan tâm và đặt con cái lên đầu.
Hai ông bà gần như không ăn chung, tiền sinh hoạt không chung, cũng không ngủ chung giường.
Ba tôi bỏ cờ bạc rồi nhưng hay nhậu, mỗi lần say, ông không còn đánh mẹ tôi nữa nhưng đập đồ, miệt thị tôi và ông bà ngoại.