Bình thường, mỗi khi đi chợ về, còn dư những tờ tiền lẻ mệnh giá nhỏ: 1.000, 2000, 5.000, 10.000 đồng... tôi vẫn hay bỏ vào ngăn kéo nhỏ phía dưới chiếc bàn ăn của gia đình. Tôi cũng không để ý trong ngăn kéo ấy có khoảng bao nhiêu tiền lẻ, mà chỉ áng chừng nó khá nhiều do tích lâu ngày. Thỉnh thoảng cần mua rau, mua hành, hay mấy thứ nho nhỏ, tôi mới lấy ra một vài tờ tiền trong đó.
Một ngày gần đây, khi mở ngăn kéo ra để lấy 5.000 đồng ra đầu ngõ mua mấy quả ớt, tôi phát hiện số tiền lẻ bên trong còn lại rất ít, dường như ai đó đã lấy bớt đi. Tôi hỏi chồng nhưng anh khẳng định không lấy. Bản thân chồng cũng không quan tâm tới những tờ tiền lẻ ấy bao giờ. Thế nên, tôi quay sang hỏi cậu con trai nhỏ 6 tuổi xem có lấy tiền đi mua kẹo bánh, hay tiêu vặt gì không? Con thản nhiên trả lời: "Con đâu có lấy".
Sau lần ấy, tôi vẫn không hề thay đổi thói quen để tiền trong ngăn kéo, không tìm cách giấu giếm tiền bạc trong nhà. Bẵng đi một thời gian, cho tới một ngày, tôi vô tình bắt tại trận con trai đang lén mở ngăn kéo ra lấy vài tờ tiền trong đó bỏ vào cặp sách trước khi đến trường. Tôi hỏi: "Sao con lại làm như vậy? Mẹ đã hỏi con chuyện này rồi mà sao con không nhận, con có biết là ăn trộm và không trung thực là bản tính rất xấu không? Cần gì thì con cứ trực tiếp hỏi xin bố mẹ chứ sao lại làm thế?".
Sau khi nghe tôi "giáo huấn" một tràng, con xin lỗi rối rít, và hứa sẽ không bao giờ tái phạm chuyện lén lấy trộm tiền của mẹ nữa. Tôi tha thứ cho con nhưng bản thân và chồng cũng thường xuyên nhắc nhở và giáo dục con kể từ sau lần đó.
>> Cha mẹ dễ dãi cho con vài trăm nghìn
Thậm chí, có vài lần tôi còn tìm cách thử con khi giả vờ làm rơi tiền tại một vị trí nào đó trong nhà, ngoài sân, và theo dõi phản ứng của con. Lần nào con cũng nhặt lại tiền đưa lại cho bố mẹ. Cũng có nhiều lần tôi đếm số lượng tờ tiền rồi để ở trong ngăn kéo, nhưng suốt cả thời gian dài sau đó, khi đếm lại tôi không hề thấy thiếu hụt đi tờ nào cả.
Chuyện thử con như vậy là vì tôi muốn biết con mình đã thực sự trung thực, thật thà chưa sau lần trước. Rất may là con không tham lam, đã thực giữ đúng lời hứa của mình. Có câu "Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt", ý nói những thói quen xấu, cho dù nhỏ cũng sẽ ảnh hưởng đến bản thân mỗi người sau này. Thói quen là thứ vừa đáng yêu, vừa đáng sợ,. Thói quen xấu sẽ len lỏi và hình thành "nếp" trong con từng ngày và sẽ rất khó để uốn nắn, sửa chữa khi chúng lớn lên.
Chính vì vậy, để con em mình là một người sống trung thực, thật thà khi lớn lên, thì ngay từ lúc nhỏ, các bậc phụ huynh cần phải dạy dỗ, uốn nắn làm sao để triệt tiêu thói tham lam, ăn cắp vặt hình thành trong trẻ. Ngoài ra, một khi muốn con em mình sống trung thực thật thà, chính cha mẹ cũng cần phải trung thực thật thà trước đã, như vậy mới là "tấm gương sáng" để con trẻ "soi" vào đó để noi theo.
- Mẹ để con gái 13 tuổi xới tung bàn ăn trước mặt khách
- Tôi kinh hãi truyền thống 'đánh con cho nên người' của nhà chồng
- Mẹ hốt hoảng vì chung cư mất điện đúng giờ ngủ của con trai cưng
- Tôi 'ăn đòn để lớn' nhưng quyết không một lần đánh con
- Mẹ phát điên, bố nổi khùng vì dạy con học bài
- Ám ảnh con ngoan 'gọi dạ, bảo vâng'