Tôi được nhận vào một trung tâm ngoại ngữ để học việc từ ngày 15/9 với vị trí là nhân viên học vụ và tư vấn viên. Trung tâm là một ngôi nhà gần đại học Bình Dương. Ngay ngày đầu đến chỗ làm, ấn tượng đầu tiên của tôi với trung tâm là sự bừa bộn, đã lâu không được chăm sóc và dọn dẹp.
Rác (áo mưa, bao ni lông, dép đứt) được vứt một góc trước sân. Đồ trang trí tiệc (bóng bay, pháo giấy) được đặt ngổn ngang trên bàn và rơi vãi trên nền đất ở trong phòng bên hông tiền sảnh. Bước vào quầy lễ tân thì bàn bám bụi, hộc tủ ngổn ngang thuốc, sách vở... Đi ra phía sau có lối cầu thang đi lên tầng trên và hai dãy ghế chờ, bình uống nước với những chiếc ly cáu bẩn được đặt lộn xộn. Phần trệt được ba phòng, một phòng kho với bàn ghế, sách vở và đồ khuyến mãi của trung tâm, hai phòng học nhỏ. Đi vào toilet ngay phía dưới chân cầu thang thì đập ngay vào mắt là lavabo còn sót lại vụn hành, tỏi (chắc của bạn nào ăn uống và rửa chén tại lavabo nhưng không dọn), nắp cống mở ra bám đầy tóc...
>> Làm công ty Nhật 6 tháng, tôi 'bỏ của chạy lấy người'
Tôi khe khẽ hỏi bạn quản lý liệu là có lau công dọn dẹp hay không? Bạn ấy trả lời với vẻ mặt khá bất ngờ: "Có chứ. Bạn lau công mới dọn sáng nay. Tuần ba lần. Liễu thấy bẩn à?".
Tôi thẳng thắn: "Tôi thấy còn bẩn. Tôi tranh thủ dọn lại nhé".
Quản lý trả lời: "Liễu cứ dọn. Do ở đây nhiều việc quá nên tôi làm không xuể".
Tôi được thực tập trên chiếc máy tính mà khi mở lên, màu màn hình nhờ nhờ không rõ màu gì. Mở một trình duyệt web phải mất cả buổi và chạy với tốc độ của cụ rùa.
Khi tôi hỏi thì nhận được câu trả lời: "Máy cũ rồi, mình đề xuất hai năm rồi mà bên trên không duyệt. Bạn muốn nhanh thì tự mang laptop vào làm việc". Tôi hoang mang vì không thấy thông tin nhân viên phải tự trang bị công cụ làm việc trong phần đăng tuyển dụng.
Công tác dọn dẹp diễn ra vào đầu giờ chiều hôm đó với sự trợ giúp của các bạn đồng nghiệp mới, cũ để lau chùi bàn lễ tân, gom rác đem bỏ...
Hai ngày học việc trải qua tương đối yên bình vì các bạn cộng sự cũng khá thân thiện. Ngày thứ ba khi đến văn phòng, tôi được báo hôm nay sẽ có một bàn đồng nghiệp từ chi nhánh Dĩ An sẽ sang để chỉ việc cho tôi cùng một bạn mới nữa.
Bạn ấy xuất hiện lúc 14h, bộ dáng chỉnh chu, áo quần là lượt. Bạn vào phòng, hỏi han xã giao vài câu với vẻ mặt kênh kiệu. Tôi vờ như không quan tâm, chỉ lẳng lặng ngồi trong quầy.
>> Khi ăn nhậu được xem là 'kỹ năng mềm'
Sau đó, bạn ấy quay ra nhìn bàn thờ trong góc và nhờ đưa cái khăn lau bàn. Tôi cũng tìm khăn và đưa cho bạn ấy. Lúc này bạn quản lý mới đứng dậy giặt chiếc khăn. Bạn đồng nghiệp mới lúi húi lau bàn thờ và hỏi đôi câu. Tôi không quan tâm, chỉ tập trung vào công việc của mình, hắn đi ra sau một lúc rồi quay ra nhìn tôi ra lệnh:
- Lavabo và cống trong toilet bị tắc, chị Liễu vào dọn đi. Đứng lên đi chị.
Tôi ngớ người, cố gắng xử lý thông tin trong đầu và giữ giọng nhẹ nhàng:
- Mình có lau công mà em?
Hắn nhìn tôi vẻ mặt kênh kiệu với giọng điệu bề trên.
- Em muốn chị làm. Chị đứng lên đi, để chỗ đó cho em ngồi.
Trong phần mô tả công việc của tôi có kiêm luôn dọn toilet ư? Tôi nói luôn:
- À, chị từ chối làm.
- Thế chị nghỉ đi. Nghỉ ngay luôn bây giờ đi chị.
- Ok, chị đi luôn đây.
Rồi tôi quay ra và thu dọn đồ đạc. Bạn quản lý chứng kiến nãy giờ nhìn tôi: "Thật ra ở đây nhân viên phải..."
Tôi không để bạn ấy nói hết mà nói luôn:
- Tôi không ngại dọn dẹp văn phòng. Ngay ngày đầu vào làm việc, bạn thấy tôi lau chùi thế nào? Nhưng quan trọng là thái độ và cách hành xử. Làm gì có cái kiểu ra lệnh quá đáng như thế?
Bạn quản lí im lặng. Tôi ra về mà tay run vì giận, vì sốc. Lúc về nghĩ lại thấy mình thật ngốc. Tại sao bạn đồng nghiệp mới bảo đi mình lại đi ngay nhỉ? Tuyển mình vô là chị nhân sự mà. Tại sao không mắng hắn một trận cho kiểu hành sự thô lỗ như thế?
>> Đồng nghiệp lên chức trưởng phòng vì giỏi nhậu nhẹt
Hàng ngàn chữ tại sao trong đầu tôi. Nhưng có lẽ quá giận nên chỉ muốn rời khỏi đó, không muốn đôi co với họ. May mắn cho tôi đã được rời chỗ đó sớm.
Tôi cũng đã gửi thư phản hồi vụ việc cho nhân sự trung tâm và thư ký giám đốc nhưng đến giờ vẫn không thấy họ phản hồi. Có lẽ đó là văn hoá công ty họ, không có gì lạ cả.
Khoảng thời gian này vì dịch bệnh mà tôi phải đối diện với muôn vàn khó khăn. Trước đây, tôi có 6 năm làm việc cho các công ty nước ngoài, đã gặp nhiều tình huống nhưng tôi không thể tưởng tượng được nó sẽ xảy ra với mình.
Giờ tôi mới hiểu môi trường làm việc nó quan trọng thế nào. Tôi cho rằng các bạn trẻ, khi tìm việc nên suy nghĩ kỹ xem công việc đó có thật sự phù hợp với mình không để tránh mất thời gian và gặp phải những tình huống trớ trêu.
Hy vọng câu chuyện này của tôi giúp các bạn trẻ có thêm nguồn thông tin để chuẩn bị tâm lý và biết lựa chọn cho mình cách xử lý khi bị bắt nạt ở văn phòng, công sở.
>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.
Ngọc Liễu