Nhân đọc được bài viết của tác giả Khanh Huỳnh về mức sống, giá cả nhà đất tại TP HCM, tôi cũng xin đưa ra một số ý kiến cá nhân. Tôi từng sống tại TP HCM hơn 10 năm và giờ đang sống tại Đà Lạt - một thành phố du lịch với giá cả cũng khá xa xỉ.
Đầu tiên nói về giá nhà, chỉ trừ một số quận trung tâm ở TP HCM, còn nếu so với các quận khác, thì giá nhà tại Đà Lạt đã tiệm cận với TP HCM. Khoảng vài năm trở lại đây, với tầm tiền dưới 10 tỷ đồng chỉ có thể kiếm một căn nhà nhỏ, đường ôtô, ở các trục đường vệ tinh của thành phố.
Riêng các đường ở gần phố, nhà cỡ 100 m2 có giá 15-20 tỷ đồng. Nếu xích về gần khu trung tâm, khu Hòa Bình, giá nhà có thể lên tới 50-100 tỷ đồng là bình thường.
Tuy nhiên không phải vì giá cả như vậy mà không thể mua nhà với chất lượng cuộc sống tốt. Chỉ cần đi xa TP Đà Lạt tầm 10-20km, hoàn toàn kiếm được đất xây dựng từ 5-10 triệu đồng một m2.
Cách đây một năm, tôi có bán một miếng như vậy, cách TP Đà Lạt hơn chục km, giá 7 triệu đồng một m2 đất xây dựng.
>> Lên Đà Lạt ở nửa tháng, tôi bỏ ý định về quê sống chậm
Về ăn uống, dịch vụ ở TP Đà Lạt, vào các quán cà phê có thương hiệu, hoặc các quán sống ảo, giá một ly nước tầm 50-70 nghìn đồng. Các nhà hàng cũng không hề rẻ. Đi từ ba đến bốn người, ít nhất cũng phải tốn trên 1-2 triệu đồng tiền ăn uống.
Nhưng không phải tất cả các quán đều vậy. Luôn có những quán ăn, quán cà phê rất rẻ và ngon. Tôi ví dụ, các quán cà phê sống ảo, giá từ 30-40 nghìn một ly, nhưng cà phê cóc, vỉa hè có những quán rất ngon, giá chỉ 10-12 nghìn đồng một ly. Cà phê mộc xay tại chỗ, pha máy, espresso luôn nhé.
Ăn sáng cũng vậy, nếu vô các quán có tiếng, một tô phở phải tốn 45-50 nghìn đồng, nhưng ở các quán gần các công ty lớn, công nhân nhiều, giá chỉ 30 nghìn đồng một tô phở, 20 nghìn đồng một tô bún riêu hoặc hủ tiếu, một ổ bánh mì rất ngon chỉ 10-12 nghìn đồng. Và chất lượng hoàn toàn không hề thua kém các quán lớn.
Tôi nói vậy không phải nói tất cả các quán rẻ đều chất lượng tốt, quan trọng là bạn phải biết chọn lựa quán. Vợ chồng tôi sống tại TP Đà Lạt hơn 10 năm. Cùng một mức sống với bạn bè, nhiều khi là hơn. Nhưng với cách chi tiêu hợp lý nhà tôi luôn có mức chi phí rất thấp. Nhưng trải nghiệm thì cao cấp rất nhiều.
Thay vì uống cà phê chỉ 12 nghìn đồng tại công ty, hay tại các quán sống ảo, tôi thường tự xay và pha cà phê. Một kg cà phê Robusta ngon ở Cầu Đất quê tôi, giá chỉ 100 nghìn đồng một kg. Nếu Arabica chỉ 200 nghìn đồng một kg. Một kg pha được 50 ly. Tính ra một ly cà phê chỉ từ 2-4 nghìn đồng. Nước nóng có sẵn ở công ty.
>> Một tháng tiêu 2,5 triệu đồng giữa Sài Gòn
Cuối tuần, muốn có view đẹp, chúng tôi pha cà phê và trà vào bình cách nhiệt, cầm theo bộ bàn ghế camping, chạy ra hồ Xuân Hương, hoặc các đồi tùy thích, vừa trải nghiệm thiên nhiên, và có view đẹp. Trải nghiệm không hề thua kém các quán đẹp nhất tại Đà Lạt, có thể nói là hơn.
Về ăn uống, chúng tôi lựa chọn tự nấu, tôi thường đãi bạn bè ăn uống tại nhà với chi phí rất hạt dẻ. Tôi ví dụ món bánh xèo, tôi chuẩn bị đầy đủ nguyên vật liệu cho tầm 6-7 người ăn no, giá chưa bao giờ quá 200 nghìn đồng.
Ví dụ, tôi hay mua nửa kg tôm nhỏ 60 nghìn, nửa kg ba chỉ giá 60 nghìn, rau gia vị đủ dùng 30 nghìn đồng, một bịch bột bánh xèo 25 nghìn đồng. Có thể đổ từ 25-30 cái.
Thay vì uống bia tốn kém, tôi tự ngâm rượu trái cây. Ở đây trái cây ngon vô số, có thể kể tới như ổi ngâm, nho ngâm, dâu tây ngâm, dâu tằm, chuối hột. Thử tưởng tượng, trời chiều buồn, ngồi ăn bánh xèo, uống ly rượu ngâm, nhìn mưa bay ngoài khung cửa, tâm sự với bạn bè. Chi phí rất rẻ nhưng trải nghiệm không hề đơn giản. Và bạn bè tôi thay vì đi nhà hàng, thì thường thích ăn món tại nhà tôi hơn.
Lâu lâu tôi đổi món, ví dụ món nướng, tôi chuẩn bị cho 6-7 người ăn, cũng chỉ tốn từ 300 nghìn đồng đổ lại. Hoặc các món như cháo cá, lẩu cá, lẩu gà, tốn chỉ từ 200 nghìn đồng đổ lại. Nói chi tiết thì hơi dài, nhưng nếu các bạn biết nấu ăn, sẽ thấy giá rất rẻ nhưng bảo đảm vệ sinh, hợp khẩu vị, và rất thân tình.
Về du lịch, trung bình nửa tháng hoặc một tháng là có một chuyến du lịch. Có lúc chúng tôi đi mỗi cuối tuần. Tôi kể lại một buổi gần nhất cho mọi người hình dung cách đi và chi phí. Tôi có một nguyên tắc là luôn tối đa trải nghiệm, và tối thiểu chi phí.
Tuần rồi chúng tôi tổng 15 người, cùng nhau đi trải nghiệm cắm trại, bơi hồ Đa Mi, Bình Thuận, nướng thịt trên đảo. Chúng tôi thuê ghe ra đảo, đeo áo phao và bơi. Hồ cực kỳ trong và sạch sẽ. Lên đảo chúng tôi dựng trại và nấu nướng. Chúng tôi chẩn bị mực, tôm, dẻ sườn, cá hồ (được cho), cánh gà ( được cho), ba chỉ heo.
15 người ngồi nấu nướng dưới lửa trại, trời sau đó mưa rất to, nhưng vì chuẩn bị đầy đủ tăng bạt, nên vẫn chơi được dưới mưa. Sáng sớm lại có một cử tắm hồ, rồi pha trà, chiên ốp la ăn sáng.
Trải nghiệm hồ thủy điện vào sáng sớm, hít thở không khí trong lành. Sau khi về nhà, tính ra chi phí chỉ hết ba triệu đồng (tiền ghe 600 nghìn, nước và nước ngọt 500 nghìn, rau + trái cây 500 nghìn, ba chỉ 200 nghìn, tôm mực dẻ sườn một triệu đồng, rượu ngâm (của nhà làm), những món lặt vặt thêm vài trăm nghìn.
Chia cho 15 người, tính ra chỉ 200 nghìn đồng một người. Tất nhiên là chưa tính xăng xe, nhưng tùy mỗi nhà. Có nhà gần đảo, không tốn, có nhà đi 50km tốn không bao nhiêu xăng, có nhà đi 200 km.
Nói về chi phí thì quá rẻ, nhưng nói tới trải nghiệm ngủ trên đảo, tắm hồ tự nhiên, ăn cá nướng của hồ.
Tôi có thể rất nhiều trải nghiệm về du lịch tuy rẻ mà xịn. Nhưng trong khuôn khổ bài viết rất khó để nói hết. Và tôi kể luôn, chi phí xài tẹt ga của gia đình tôi ba người, đi xe hơi, đi du lịch hàng tháng, con học một trung tâm Anh Văn, một gia sư trong nước, gia sư nước ngoài Philippine online, một gia sư piano.
Nhưng tổng chi gia đình chưa bao giờ quá 20 triệu đồng một tháng. Với mức lương 10.000 USD một tháng mà tác giả Khanh Huỳnh nhắc tới trong bài viết thì đã gấp 10 lần chi phí gia đình tôi. Nhưng trải nghiệm chưa chắc bằng.
Hải Đăng
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.