Trước ý kiến đề xuất nên 'dùng khách sạn, resort làm nơi cách ly Covid-19', nhiều độc giả VnExpress cho rằng phương án này không khả thi bởi sẽ đẩy gánh nặng cho các y, bác sĩ và gây khó khăn trong công tác quản lý:
Đồng tâm, đồng lòng, đồng tiêu chuẩn sẽ tạo sự tin tưởng cho nhân dân trong giai đoạn chống dịch, đây là điều quan trọng nhất. Nếu xuất hiện đặc quyền (cách ly riêng thu phí) sẽ sinh ra đặc lợi (được hưởng nhiều tài nguyên hơn trong tình trạng thiếu thốn chung). Khi đó nhiều người sẽ không thèm cách ly tập trung. Có chăng nên kiểm soát kỹ tiêu chuẩn y tế của các khu cách ly, dù hiện tại chưa thấy ghi nhận tình trạng lây nhiễm chéo.
Tôi không đồng ý tách riêng những người có điều kiện ra cách ly để thu phí theo yêu cầu. Đây là chống dịch, là đại dịch toàn cầu, lực lượng y bác sĩ, lực lượng hậu cần đang hoạt động hết công sức. Nếu tạo ra khu cách ly theo yêu cầu thì sẽ sinh ra bao nhiêu là chuyện như: lực lượng y bác sỹ phải di chuyển đến thăm khám, lực lượng công an bảo vệ, kiểm soát, lực lượng nhân viên theo dõi đăng ký, thu phí...
Tôi thấy việc tập trung như hiện giờ là hợp lý, chỉ cần điều chỉnh lại khoảng cách ở, vệ sinh. Vì nước ta còn nghèo, ngân sách hạn chế nên ai có điều kiện thì hãy góp tiền vào quỹ chống dịch Covid-19 của Bộ Y tế.
Tôi không đồng ý việc tách riêng từng khu cách ly dịch vụ để thu phí theo yêu cầu. Vì vô hình chung sẽ tạo khoảng cách tầng lớp trong thời đại dịch này. Đây là thời điểm để toàn dân đồng lòng và nâng cao lòng yêu nước trong mỗi cá nhân.
Chúng ta không phân biệt đối xử với bất cứ ai. Và nếu cần, chúng ta nên mạnh dạn tuyên truyền để mọi người dân có thể đóng góp một phần nhỏ công sức của mình trong bối cảnh hiện nay. Dân ta ai có điều kiện thì quyên góp để giảm bớt gánh nặng cho xã hội. Riêng với người nước ngoài, chúng ta nên áp dụng thu phí chữa bệnh mà không thu phí cách ly.
Trong các trung tâm cách ly đều có phân khu hết chứ không phải dồn hết vào một chỗ. Việc xã hội hoá các khu cách ly có thể dễ về chỗ ở nhưng lại đè nặng lên lực lượng y bác sĩ hiện nay đang phải làm việc quá tải ở các khu cách ly.
Nếu cách ly có tính phí thì sẽ có người xem đấy là dịch vụ và sẽ đòi hỏi giống như khi ở khách sạn vậy. Nào là "tôi trả tiền nên tôi phải được phục vụ...". Chưa kể là đội ngũ y tế sẽ không đủ để chăm sóc cho những người muốn trả phí cho việc cách ly của họ. Tóm lại là sẽ khó.
Trong khi đó, số khác lại ủng hộ đề xuất trên khi cho rằng đó sẽ là giải pháp để giảm bớt gánh nặng ngân sách cho công tác chống dịch:
Nước ta còn nghèo, ngân sách hạn chế, vậy thì càng phải có khi cách ly cho những người có điều kiện, và thu phí dịch vụ. Vấn đề nan giải của y tế nước ta là chất lượng bác sĩ rất tốt nhưng cơ sở vật chất nghèo nàn, khiến người giàu phải đi qua nước khác chữa trị những bệnh mà bác sĩ trong nước hoàn toàn có thể chữa. Làm dịch vụ và thu phí tạo thu nhập thêm cho bác sĩ là tốt chứ có gì mà không đồng ý?
Tôi rất đông ý việc thành lập nhưng khu cách ly có thu phí dành cho người có nhu cầu để giảm chi phí, xã hôi hóa và tận dụng các khách sạn, khu nghỉ dưỡng bỏ trống lãng phí.
Những người Việt ra nước ngoài học tập, sinh sống hoàn toàn xứng đáng được đón tiếp khi trở về quê mẹ tránh dịch. Họ chẳng nợ đất nước điều gì. Ngay cả về tiền, họ cũng chính là những người đóng góp cho Việt Nam thông qua những đồng kiều hối gửi về. Chẳng ai xấu khi chọn một nơi ấm áp tình người để về.
Tuy nhiên, đã mở lòng thì cũng nên thương cho trọn. Hãy quan tâm và tạo cho họ một điều kiện tốt nhất trong thời gian cách ly về mọi mặt, nhất là cơ sở hạ tầng. Vì họ cũng sẵn lòng trả chi phí để cùng chia sẻ với đất nước trong cơn nguy kịch này.
>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.
Thành Lê tổng hợp