Có lẽ đến giờ phút này, nhiều CĐV vẫn chưa ngớt lời ca tụng đội tuyển sau khi thua sát nút chủ nhà UAE trong loạt trận cuối cùng của Vòng loại thứ hai World Cup 2022. Tôi thậm chí còn nhìn thấy ở đâu đó có tiếc nuối vì nếu không bị trọng tài thiên vị, từ chối quả phạt đền cuối trận thì chúng ta đã có một trận hòa và giành được ngôi đầu bảng. Lại có người tự tin tuyên bố Việt Nam đã ngang ngửa trình độ với các đội bóng top đầu châu lục... Và rất nhiều những lời bình luận tương tự sau trận đấu.
Thực sự, nếu xét về mặt tỷ số, trận này chúng ta chỉ thua với tỷ số 2-3 sát nút (không xét đến quyết định từ chối thổi phạt đền của trọng tài). Còn ở lượt đi, chúng ta đánh bại UAE trên sân nhà với tỷ số 1-0. Như vậy, tổng tỷ số sau hai lượt trận là 3-3, mỗi bên thắng một trận, nhưng ta hơn về thành tích sân nhà. Vậy phải chăng ta ngang cơ và còn nhỉnh hơn đội bạn?
Sự thực không đơn giản như thế. Những con số đôi khi không phản ánh hết những gì diễn ra trên sân. Phải thừa nhận trận lượt đi chúng ta chơi hay hơn hẳn một UAE đang khủng hoảng toàn diện. Nhưng đó là câu chuyện phong độ nhất thời. Trận lượt về này, khi đối thủ Tây Á có lại tất cả những lợi thế: sân nhà, quen với điều kiện thời tiết, khán giả đông đảo, sự ưu ái của trọng tài, cộng thêm hàng loạt cầu thủ nhập tịch... rõ ràng, sự khác biệt để đẳng cấp đã được thể hiện.
Những ai theo dõi trận đấu có thể thấy, suốt cả hiệp một, đội bóng của chúng ta gần như chỉ co cụm bên phần sân nhà để chống đỡ những đợt lên bóng dồn dập của đối thủ. Ấy thế nhưng Việt Nam vẫn phải nhận hai bàn thua. Chúng ta thậm chí còn không cầm nổi bóng và lên bóng áp sát khung thành UAE. Đó là khi đội chủ nhà thi đấu với sự nghiêm túc và quyết tâm ghi bàn. Rõ ràng, chúng ta không thể làm được gì trước một đội bóng thuộc hàng top đầu châu lục.
Tất nhiên, sẽ có người lý luận rằng "vậy hai bàn thắng trong hiệp hai thì sao?". Tôi cho rằng, hiệp hai lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Khi đó, Việt Nam đã chắc chắn có được tấm vé đi tiếp bất chấp kết quả trận đấu này thế nào (do Jordan đã bị Australia đánh bại trong trận đấu diễn ra trước đó ít phút). Còn chủ nhà UAE với hai bàn dẫn trước trong hiệp một và bàn thắng thứ ba ở đầu hiệp hai cũng đã cầm chắc chiến thắng trong tay nên không còn quá nhiều quyết tâm thi đấu. Và đó là lúc để cầu thủ của chúng ta có những cơ hội ghi bàn.
>> Nâng tầm cổ động viên Việt Nam
Có một điều chúng ta phải thừa nhận rằng, quyết tâm thi đấu của các cầu thủ chính là điểm sáng lớn nhất trận này. Chúng ta đã cho thấy một bộ mặt hoàn toàn khác so với quá khứ mỗi khi phải đối đầu với các đội bóng mạnh của châu lục. Các cầu thủ dù bị dẫn tới ba bàn vẫn không buông xuôi, để vỡ trận mà vẫn thi đấu đến phút cuối cùng để tìm bàn gỡ. Đó là một tín hiệu rất đáng khen cho thấy sự trưởng thành trong tư tưởng chơi bóng của thế hệ mới.
Tất nhiên, điều đó vẫn không thể che lấp đi sự chênh lệch về đẳng cấp của ta so với đối thủ. Cứ thử hình dung nếu UAE vẫn chơi nghiêm túc, pressing toàn diện như ở hiệp một và đầu hiệp hai, liệu chúng ta có cơ hội lên bóng mà tìm kiếm bàn gỡ danh dự? Tôi e là rất khó. Những bàn thắng trong hiệp hai của Việt Nam một phần lớn đến từ thái đội thi đấu có phần hời hợt của đội bạn, cộng hưởng với tâm lý thoải mái của các chàng trai áo đỏ. Dẫu sao thì đó cũng là phần thưởng xứng đáng cho thấy trò HLV Park Hang-seo sau một chặng đường đáng nhớ.
Với việc giành vé dự vòng loại thứ ba World Cup 2022, không ai có thể phủ nhận sự tiến bộ của Việt Nam. Chúng ta hoàn toàn xứng đáng gop mặt trong nhóm những đội mạnh nhất châu lục (cho dù cũng có phần may mắn khi nằm chung bảng với ba đội bóng cùng khu vực ĐNA). Các cổ động viên đương nhiên có quyền tự hào về đội tuyển vì thành tích này. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta có quyền tự mãn rằng mình đã ngang cơ với UAE hay các đối thủ mạnh khác ở châu lục.
Tất cả các đối thủ ở vòng ba đều sẽ từ trình độ của UAE trở lên, nên sẽ không có gì bất ngờ nếu Việt Nam phải sắm vai "lót đường". Tôi hy vọng, đến lúc đó, những người tung hô đội tuyển hôm nay sẽ không quay ra "ném đá" hội đồng, "dìm hàng" cầu thủ và HLV. Tốt hơn cả là hãy khoan vội mừng, để đôi chân của các tuyển thủ trên mặt đất, và nhìn nhận cục diện một cách thực tế và công tâm. Chúng ta vẫn còn một khoảng cách không hề nhỏ với các đội bóng hàng đầu châu lục, và để thu hẹp cách biệt trình độ ấy, chắc chắn không phải chuyện một sớm một chiều.
Chúc cho toàn đội sẽ có phong độ tốt khi Vòng loại thứ ba khởi tranh, chúc cho người hâm mộ giữ vững niềm tin ở đội bóng, và đặc biệt không ảo tưởng về sức mạnh của bản thân.
Duy Nhất
>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.