Có phải bạn đã từng có suy nghĩ, nếu có tiền mình chỉ mua và ở nhà dưới đất, không bao giờ bạn ở nhà chung cư tập thể với biết bao nhiêu phiền toái, lắm chi phí, không thoải mái và nhiều rủi ro?
Có lẽ đó chính là suy nghĩ của rất rất nhiều người, nhất là những người chưa từng một lần bước chân vào ở trong những căn hộ chung cư - như tôi trước đây, thậm chí tôi từng bài xích việc mua nhà chung cư dữ dội.
Cách đây 5-6 năm, khi bắt đầu đi làm và có chút thu nhập tích lũy. Nhìn thấy bạn bè xung quanh rủ nhau đi mua nhà, tôi cũng đã tò mò hỏi han và tìm hiểu thử. Thế nhưng khi bọn bạn nói rằng họ đi mua căn hộ trả góp, thì trong bụng tôi cảm thấy rất lạ lùng, thực ra trong mắt tôi lúc đó, chung cư là những căn hộ nhếch nhác với đủ kiểu người.
Mỗi lần đi lên đi xuống phiền phức và lộn xộn, chưa kể hàng tháng phải đóng phí quản lý, phí giữ xe, đủ các kiểu phí. Ở nhà đất thì đi về có thể phóng thẳng xe vào nhà, cuối tuần anh chị em bạn bè kéo nhau về nhà nấu nướng ăn uống chẳng sợ ai than phiền, đặc biệt là chả tốn khoản chi phí nào cả... Tôi còn có một nỗi sợ chung cư nữa là do đọc báo thấy đủ các tin tức như kẹt thang máy, té lầu, cháy chung cư, đủ các kiểu.
>> Lời 9 tỷ nhờ bán chung cư Hà Nội, mua nhà đất Sài Gòn
Tháng 6/ 2017, bố mẹ chồng xây nhà cho hai vợ chồng tôi ra ở riêng. Thế là ước mơ có một ngôi nhà mặt phố nho nhỏ của riêng mình trở thành sự thật sớm hơn tôi mong đợi. Cũng như bao nhiêu người khác, hai đứa háo hức lao vào sửa soạn, trang trí cho ngôi nhà của mình không thiếu thứ gì.
Ngày tân gia hai bên nội ngoại, bạn bè tới chúc mừng linh đình, và trong suy nghĩ của tôi đây sẽ là ngôi nhà mà chúng tôi định cư cả đời.
Năm thứ nhất trôi qua mọi thứ vẫn khá ổn, ngoại trừ đường trước nhà xe container chạy hơi nhiều, thỉnh thoảng công ty dệt may phía sau xả vải nghe mùi lạ lạ, nhà đối diện kéo hai thùng phuy rác để trước nhà tôi, nhắc họ mãi không được thì mọi thứ đều ổn cả.
Ngày ngày hai vợ chồng đi làm, tối về ngôi nhà luôn đầy ắp tiếng cười. Lúc đó chưa có con nhưng nhà đông cháu và hai chị gái ở gần đó nên cũng vui.
Năm 2018 chị gái tôi chuyển công tác về Nhà Bè (TP HCM), không ở gần để qua phụ dọn dẹp nhà cho tôi nữa...Và thế là mỗi sáng, thay vì chúc nhau một ngày mới vui vẻ rồi đi làm, tôi bận quét cái sân đầy bụi đất, nhà ở gần đường nên sáng nào cũng một sân bụi rất dơ, phải dùng vòi xịt nước mới sạch được.
Ông chồng cứ cằn nhằn hoài vụ này, kêu kệ nó chứ sân thì rộng nước đâu mà xịt, quét rồi lại bẩn quét gì lắm thế?
Chiều đi làm về cơm nước chưa xong lại hò hét nhau lau nhà, quét dọn. Nhà hai tầng đóng cửa kín mà khônh biết bụi từ đâu ra. Ông chồng tôi nhờ thì làm, không nhờ thì thôi, nhà bẩn cỡ nào cũng kệ. Lau dọn nhà xong thì hết luôn một ngày.
Cuối tuần muốn nghỉ ngơi một tý thì nhà đối diện dạo đó không biết có ai chuẩn bị đi thi chương trình ca hát không mà ngày nào vợ chồng bên đó cũng bắt dàn loa kẹo kéo ra ngồi tra tấn lỗ tai hàng xóm. Hôm nào mệt không hát được thì mở nhạc thật to. Vui lắm. Mà thôi thì cũng kệ, vợ chồng tôi dắt nhau sang ông bà nội, ra quán cà phê tối rồi về.
Chỉ có vụ đổ rác thì chịu không được. Nhà cho thuê mấy chục phòng trọ mà cứ kéo hết thùng rác qua nhà hàng xóm, không muốn sinh chuyện nên thôi, cũng lại kệ.
>> Mua chung cư để thoải mái đầu óc kiếm tiền
Năm 2019 hai vợ chồng quyết định sinh em bé. Thế là những vấn đề tưởng chừng như chuyện nho nhỏ trước đây có thể chấp nhận được, từ lúc bầu bì cảm thấy không ổn tý nào.
Nhất là nghĩ tới việc sau này con cái bất cẩn chạy ra đường chơi thì nguy quá. Mỗi lần cháu chắt sang chơi cứ phải cửa đóng then cài không dám cho đi đâu, thành ra dọn về ở hai năm mà hai vợ chồng rất ít khi gặp gỡ hàng xóm. Muốn cho cháu đi chơi phải đi bộ cỡ 500m, dắt qua công viên ở chung cư gần đó, thành thử cũng ít khi cho đi.
Chuyện không vui nhất trong năm 2019 là bị trộm mò vào nhà lấy điện thoại, nói trộm cũng không đúng mà phải là cướp vì nó hiên ngang vào trộm lúc trong nhà đầy người. Lúc đó bầu bì gần sinh, dù biết mất điện thoại mà không dám làm gì cả, sợ tên cướp đạp cho một phát hay rút dao ra thì nguy. Tôi ngậm ngùi đi mua điện thoại mới, từ đó ở nhà chẳng dám mở cổng hay nói chuyện với người lạ.
Thế là sau đó vì lo cho con, bọn tôi bắt đầu tính tới việc mua một căn nhà khác để ở, nhà này để cho thuê. Thế nhưng muốn tìm nhà gần ông bà, gần chỗ làm thì giá quá cao, nhà nào vừa tiền thì toàn đường hẻm nhỏ. Hai đứa đành từ bỏ kế hoạch mua nhà mặt đất.
Rồi bỗng một hôm chồng tôi (một người không bao giờ có khái niệm ở chung cư) lại bảo: "Em, mình cũng có mua căn hộ mà, sao không dọn về đó ở?". Lúc đó dự án tôi mua cũng đang chuẩn bị bàn giao nhà. Thế là tôi nghĩ trước mắt hay cứ thử dọn về đó ở một lần cho biết".
Quyết định thế nên là lại liên hệ kiếm chỗ làm nội thất, hí hửng đi xem nhà thực tế. Lúc nhà bàn giao có nhiều cái không giống như tôi nghĩ, căn hộ lại ở tầng 21 tôi thì sợ độ cao. Khu đó cũng khá xa nhà ông bà nội, nên rồi sau nhiều lần cân nhắc, cộng với giá cũng tăng nhiều so với lúc mua nên bọn tôi quyết định bán luôn.
Rồi ngồi cộng cộng tính tính, thấy mua căn hộ đầu tư cũng có lời. Không phải trả tiền một cục, mua theo tiến độ nên tính tới thời điểm nhận nhà lãi vay cũng không nhiều. Thế là từ đó bọn tôi dấn thân vào con đường mua căn hộ đầu tư, không bán được thì ở hay cho thuê thôi, nên bọn tôi chẳng lo gì.
Tháng 11/2019 sau khi đi xem một dự án khác, thấy mê quá chồng tôi quyết luôn mua một căn ở đây để ở, vì nằm trung tâm gần ga metro, lại cách ông bà nội chỉ mấy trăm mét. Cứ một tháng rưỡi mới đóng 5% tiền, quá ổn.
>> Sáu lý do khiến ở chung cư 'sướng' hơn nhà đất
Tuy nhiên dự án phải tới đầu 2021 mới bàn giao. Thế nên sinh em bé xong bọn tôi vẫn ở lại nhà cũ. Vì chưa có nhiều kinh nghiệm chăm con nên tôi đã đón bà ngoại vào phụ trông em.
Bà vào rồi thì bắt đầu lo bà ở quê rộng rãi, cây cối nhiều bạn bè đông, ở đây chỉ loanh quanh trong nhà thì ngột ngạt lắm. Nên là tôi thuê một căn hộ ở gần nhà, đơn giản chỉ nghĩ ở tạm trong lúc chờ nhà mới thế nên thuê một căn hộ bình thường có công viên nhưng không có nhiều tiện ích.
Lúc nghe nói ở chung cư thì bố mẹ chồng, cả mẹ ruột tôi cũng phản đối quyết liệt: "Nhà rộng rãi to đẹp thì không ở, lại đi ở chung cư cho khổ" đó là nguyên văn lời của các ông các bà.
Nhưng khổ hay sướng chỉ có bọn tôi mới hiểu, thế nên là vẫn quyết định chuyển lên chung cư. Trời ơi, ở vừa đúng nửa năm thôi nhưng chồng tôi cũng phải công nhận là quá sướng.
Những suy nghĩ trước đây về chung cư của tôi thật sự là vớ vẩn, hoặc nó chỉ đúng với những căn nhà ở tập thể, chung cư cũ xập xệ trước năm 1975 mà thôi.
Lúc tôi chuyển qua căn hộ là dự án cũng vừa bàn giao được một thời gian, dọn xong nhà bọn tôi đặt vé đón bà ngoại vào, trong lòng tôi vẫn hơi lo lo là bà không ưng rồi đòi về sớm thì ai trông con cho.
Mặc dù ở khu chung cư không nhiều tiện ích, nhưng luôn sạch sẽ từ ngoài vào trong, sạch tới tận cửa phòng mỗi nhà. Camera khắp nơi nên dù mẹ tôi có giữ thói quen mở cửa toang hoang cho mát cũng chưa bao giờ mất đồ. Đang nấu ăn dở thiếu thứ gì chỉ cần bấm thang máy vụt xuống 5 phút sau là có sẵn, không phải xách xe đi ra đường giữa trưa nắng.
Hàng xóm thì toàn người trẻ có em bé, kèm thêm bà nội bà ngoại giữ con giống mình nên ngày nào cũng qua chơi, mẹ tôi không có thời gian để buồn luôn.
>> 'Ở chung cư không cảm nhận được tình nghĩa xóm giềng'
Xe cộ thì có người giữ, dự tính mua ôtô cũng không lo chỗ để xe. Đây là vấn đề khá quan trọng vì ở Sài Gòn ở nhà mặt đất rất cần chỗ để xe, không phải nhà nào cũng có sân rộng).
Nhà có 70m2 thôi nhưng thấy rộng rãi, thoáng mát. Từ lúc về đây quen biết thêm nhiều người, lại có group cư dân nên công việc kinh doanh thêm cũng tốt hơn.
Cái tôi lo nhất là phí quản lý, thế nhưng ở rồi mới biết một tháng cả tiền giữ xe, phí quản lý chưa tới một triệu đồng cho một căn hộ 70m2. Có thể ở đây phí thấp hơn các chung cư cao cấp khác, nhưng dù chi ra một vài triệu cho việc có người dọn dẹp hàng ngày, có công viên cho con cháu vui chơi, đồ đạc xe cộ có người giữ.
Ngày lễ tết có người tổ chức hoành tráng, có quà tặng cho con, đối với tôi nó quá là rẻ, rẻ hơn nhiều với việc hai đứa chở con đi loăng quăng ngoài đường vừa bụi vừa không an toàn.
Từ ngày ở chung cư bọn tôi chỉ tiếc là đã không dọn qua ở sớm hơn. Trong khi nhà bên kia quá dư thừa diện tích, ở thì không hết dọn dẹp rất mệt. Giờ cho thuê qua đây ở lại dư tới một nửa tiền nhà.
Châu Loan
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.