"Tôi giống tác giả và dễ mủi lòng hơn. Họ chỉ than thở, chưa mở lời vay là tôi đã chủ động cho vay tiền.
Sau khi bán đi mảnh đất 1,5 tỷ để cho chị gái vay 1,3 tỷ, thì tôi mới thấy thiệt thân. Bởi 3 căn nhà của chị còn nguyên, mảnh đất tôi bán đi đã tăng lên 10 tỷ. Vì vậy, tôi học cách từ chối cho vay tiền.
Cách đây một tuần, lần đầu tiên tôi từ chối cho người thân vay 50 triệu đồng thành công và không thấy lương tâm 'mọc răng' dù trong tài khoản của tôi vẫn có gần 300 triệu đồng.
Tại sao tôi phải cho vay với lý do mua ôtô, có vàng không muốn bán vì sợ lỗ, có lợn đất không đập vì con lợn to, đẹp mua 700 nghìn đồng?
Tôi dặn lòng, ai hỏi vay cứ trả lời không có, trừ trường hợp bệnh tật, tai nạn rủi ro. Hãy thương mình trước bạn à. Đây là lời nói chân thành của kẻ đã trải qua 45 nồi bánh chưng".
Độc giả Mai Hoa Nguyễn bình luận như trên, kể về sau những kinh nghiệm "đau thương" đã tự rút ra bài học cho riêng mình là nói không với cho vay mượn tiền.
Bình luận này được viết sau bài Ai than thở mượn tiền là tôi đưa ngay. Tác giả chia sẻ: "Tính của tôi thương người, hễ ai thỏ thẻ, than khổ rồi hỏi mượn tiền là tôi cho mượn từ ít đến nhiều, không thể từ chối được".
Nhiều độc giả đã chia sẻ, góp ý cho trường hợp này. Độc giả nickname ttkh nói:
"Tôi cũng hay mủi lòng cho và cho vay rất nhiều, tôi cũng chưa thiếu thốn bao giờ để biết cảm giác bị mọi người quay lưng nhưng thấy có người luôn chờ mình cho tiền và gạ mình cho nhiều nhưng không dám mời mình bữa cơm miễn phí. Nay tôi đã 60 tuổi đã nhìn rõ lòng người thì tôi chấm dứt, không cho ai vay tiền nữa".
Trong khi đó, độc giả nickname Hoa muống biển nói nếu không từ chối được, thì phải đảm bảo số tiền cho mượn không ảnh hưởng quá lớn đến tài chính cá nhân:
"Tôi cũng giống bạn, có điều nhiều khi tôi còn chủ động hỏi bạn bè có mượn không nữa. Tôi còn nhớ, cách đây 20 năm, tôi học cấp 3 xa nhà, ở trọ, dĩa cơm trứng 3 nghìn đồng, sườn 5 nghìn. Cứ cuối tuần nào tôi về nhà là tôi chủ động hỏi mấy bạn cùng nhà trọ là có mượn không vì tôi sợ mấy bạn đói bụng, tôi về 2 ngày, thế là có bạn mượn 10 nghìn, 20 nghìn.
Tôi hay cho người thân, bạn bè mượn lắm, có bạn mượn tiền mua laptop, đóng học phí...tôi chủ động cho người thân mượn tiền mua xe máy, máy lạnh...
Tôi hay cho mượn nhưng với nguyên tắc bản thân đặt ra là dù khoản tiền đó không trả nhưng không làm ảnh hưởng đến sinh hoạt, cuộc sống hàng ngày của mình, chỉ là tiết kiệm ít đi thôi.
Tính tôi cũng thoải mái lắm nên không giàu nổi, mà bù lại lúc nào cũng có tiền rủng rỉnh chi tiêu đủ theo nhu cầu cá nhân tôi".
Thành Đô tổng hợp