Pin trọng lực chỉ dựa vào nguyên tắc vật lý cơ bản để lưu trữ năng lượng và không phụ thuộc vào vật liệu khai khoáng nhập khẩu hứa hẹn thay thế pin lithium - ion.
Khi hai phi hành gia Barry Wilmore và Suni Williams chuẩn bị trở về Trái Đất sau 9 tháng "mắc kẹt" trên trạm ISS, họ có thể trải qua nhiều thay đổi về thể chất.
Với lượng chất đẩy có hạn, tên lửa cần đạt tốc độ tối thiểu 40.000 km/h để thoát khỏi lực hấp dẫn của Trái Đất, bay vào không gian.
Hiệu ứng giãn thời gian do lực hấp dẫn sẽ khiến phi hành gia sống dài hạn trên sao Hỏa "chết sớm" hơn so với người Trái Đất.
Kính viễn vọng Two-Meter Twin ở Tây Ban Nha chụp ảnh 2024 PT5, tiểu hành tinh bị lực hấp dẫn Trái Đất giữ lại hai tháng, rời đi hôm 25/11.
Thuyết tương đối rộng của Albert Einstein cho rằng không gian và thời gian liên kết thành một "tấm vải", chịu tác động của vật thể khối lượng lớn.
Hiện tượng giãn thời gian do vận tốc tương đối khiến phi hành gia trên Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS) lão hóa chậm hơn vài phần nhỏ giây.
Nếu một hành tinh cùng kích thước xuất hiện gần Trái Đất, lực hấp dẫn sẽ khiến chúng tiến sát lại và hợp nhất với nhau.
Trôi lơ lửng trong môi trường vi trọng lực của trạm vũ trụ, phi hành gia không thể phân biệt trên dưới nhờ trọng lực như ở mặt đất nên phải áp dụng nhiều biện pháp định hướng.
Tùy vào cách định nghĩa, biên giới của hệ Mặt Trời có thể là Vành đai Kuiper, nhật mãn hoặc Đám mây Oort.
Giới chuyên gia mất hàng trăm năm để ước tính khối lượng Trái Đất và cho tới nay vẫn chưa thống nhất về con số chính xác.
Các nhà nghiên cứu cho rằng cá, tôm và gấu nước có thể trở thành những động vật đầu tiên sống trên Mặt Trăng và sao Hỏa cùng với con người.
Trái Đất không hoàn toàn tròn trịa mà có dạng hình cầu dẹt hai đầu do ảnh hưởng của lực hấp dẫn và lực ly tâm.
Thế kỷ 19, các nhà thiên văn tính toán ra một hành tinh trong hệ Mặt Trời và đặt tên là Vulcan, nhưng chưa ai thực sự quan sát được.
NASA sử dụng hệ thống ăng-ten vô tuyến dưới mặt đất để liên lạc với hàng chục tàu vũ trụ đang hoạt động và nghiên cứu các thiên thể.
Lực hấp dẫn và áp suất đối chọi nhau suốt hàng trăm nghìn năm sau vụ nổ Big Bang, dần dần định hình vũ trụ như chúng ta biết ngày nay.
Năm 1798, nhà khoa học Henry Cavendish thực hiện thí nghiệm với các khối cầu trong phòng kín và tối, tính ra gần đúng khối lượng riêng của Trái Đất.
Xung quanh vịnh Hudson ở Canada, các nhà khoa học phát hiện mọi vật đều nhẹ hơn so với mọi nơi khác.
Nếu lại gần Trái Đất, Mặt Trăng sẽ tăng tốc và có thể đạt đủ động lượng để bay ra ngoài vũ trụ, khiến sinh vật tuyệt chủng hàng loạt.
Nghiên cứu mới hé lộ những đường rãnh song song kỳ lạ trên bề mặt Phobos có thể là dấu hiệu lực hấp dẫn của sao Hỏa đang xé rách mặt trăng này.