Tôu không hiểu vì sao thời gian qua, người ta phản đối rồi so sánh phòng dịch vụ bệnh viện với phòng khách sạn 5 sao? Họ cho rằng phòng khách sạn 5 sao là nơi để tiêu tiền. Ai nhiều tiền đến vậy? Phòng khách sạn 5 sao chỉ hơn phòng 4 sao ở chất lượng dịch vụ. Nếu bạn chỉ cần ngủ qua đêm rồi đi thì mướn phòng khách sạn 5 sao làm chi cho tốn kém?
Phòng khách sạn 5 sao có hai dịch vụ mà 4 sao không có: thứ nhất là bạn có thể kêu đồ ăn của nhà hàng 5 sao cũng trong hệ thống của khách sạn bất kỳ lúc nào và thứ hai là bạn được cung cấp một hệ thống liên lạc có thể điều hành công ty của bạn từ xa. Không phải phòng 5 sao nào (của cùng một khách sạn) cũng có giá giống nhau: phòng đơn cho một người, phòng đôi cho hai vợ chồng, phòng đôi có con nít... Rồi còn vị trí của phòng: phòng có hai ban công, hai cửa sổ giá tất nhiên phải cao hơn, phòng hướng ra biển giá gấp đôi phòng hướng vào sân là chuyện bình thường (dù mọi thứ dịch vụ khác không đổi). Trên phòng 5 sao là phòng VIP với giá cả còn "khủng" hơn nữa.
Còn phòng dịch vụ bệnh viện giá cũng chỉ tương đương phòng 4 sao. Bệnh viện là nơi khám chữa bệnh, vừa ở bệnh viện, vừa làm việc, làm sao chữa bệnh? Thực đơn mà bạn ăn, người ta phải nghiên cứu xem bạn phải kiêng cái gì. Khi bạn xảy ra chuyện, nhấn nút là có người chạy tới cấp cứu; chuyên nghiệp hơn nữa là không cần người nhà, có điều dưỡng luôn túc trực bên cạnh để bạn sai vặt cũng như giúp bạn đi, đứng, nằm, ngồi... Tất cả những cái đấy chẳng lẽ không tốn tiền?
>> 'Mở phòng dịch vụ, bệnh viện sẽ có điều kiện làm thêm giường bệnh giá rẻ'
Phòng loại nào sẽ có dịch vụ kèm theo của riêng nó chứ không phải phòng nào cũng giống phòng nào. Người ta có đủ loại dịch vụ để phục vụ bạn, việc của bạn là trả tiền. Ít tiền thì chọn phòng dịch vụ thấp hơn. Bệnh viện nước ngoài đương nhiên không có chuyện nằm hành lang, bạn phải tự mướn phòng trọ gần đó để tiện đi ra, đi vào khám bệnh. Muốn được phục vụ lại không muốn trả tiền, ở đâu có chuyện đó?
Bạn đến viện chỉ để khám chữa bệnh thì bệnh viện chỉ chịu trách nhiệm khám chữa bệnh, ăn ở thế nào bạn phải tự lo. Muốn bệnh viện phải phục vụ bạn cái ăn, chỗ ở thì bạn phải trả tiền. Không có bệnh viện nào có phòng riêng cho người nghèo cả vì bệnh viện là nơi khám chữa bệnh, không phải là khách sạn. Thêm phòng ốc chẳng qua là thêm một loại dịch vụ mà thôi.
Muốn phí tổn khám chữa bệnh thấp, bạn phải đóng bảo hiểm y tế từ khi 18 tuổi bất kể bạn có việc làm hay không. Ở nơi bạn làm thuê, cơ sở sử dụng lao động sẽ đóng thay bạn. Còn nếu bạn hành nghề tự do thì bạn phải tự đến bệnh viện mà mua bảo hiểm y tế. Nhiều người bình thường không bệnh thì không chịu đóng, đến khi có bệnh mới đi đóng để hưởng quyền lợi. Bảo hiểm y tế là lấy tiền người khỏe chi trả cho người bệnh, là người này giúp người kia. Nước ngoài có mạng dữ liệu quốc gia, ai đóng bảo hiểm, từ khi nào, bao lâu, có gián đoạn không, người ta biết ngay. Còn Việt Nam mình không có công cụ đó, mọi thứ phải xác minh bằng tay rất nhiêu khê, phức tạp nên mới tạo điều kiện cho vài người có tính khôn vặt.
>> Bài viết cùng tác giả:
>> Tôi không bao giờ nhảy việc chỉ vì đồng lương to
>> 'Người tham nhưng có hiểu biết sẽ không bị sập bẫy lừa tiền'
>> 'Võ cổ truyền thua MMA năm lần bảy lượt vì võ sư lười di chuyển'
Khi mọi thứ đều phải trả tiền thì bạn có cần phải phong bì lót tay gì đó cho bác sĩ, y tá không? Xin thưa là "không" (nếu bị bệnh viện bắt được quả tang bác sĩ, y tá đó sẽ bị sa thải). Còn nằm "phòng" hành lang, bạn phải lo xếp hàng. Thử hỏi y bác sĩ thích lương cao chính đáng hay thích lương thấp với những khoản lót tay dấm dúi? Nếu bạn là người làm công ăn lương tự bạn trả lời được câu hỏi này.
>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.