Ngôi nhà của Grace Riley bằng gỗ và có bánh xe để tiện di chuyển, nằm trên một đồng cỏ, xung quanh là rừng cây um tùm. Mùa đông đến giống như đang sống trong rừng ở Bắc Âu. Xung quanh còn có hai ngôi nhà nhỏ khác.
Sáng sớm cô gái 31 tuổi thức dậy nghe tiếng chim cú từ đằng xa dội lại. Nắng ấm chiếu vào phòng, cô và chồng Ryan Sullivan, cùng chú chó thưởng thức bữa sáng. Hàng ngày họ làm việc từ xa. Khi không làm việc, Grace sẽ đi khắp mọi nơi trong rừng chụp ảnh để ghi lại sự thay đổi của các mùa trong năm. Thi thoảng cặp vợ chồng sẽ đi cắm trại, leo núi.
Cuộc sống ở hiện tại với hai vợ chồng vô cùng tươi đẹp và thanh thản. Tuy nhiên, ở đầu những năm tuổi 20, cuộc sống của Grace tồi tệ hơn nhiều người. Khi đó, cô sinh viên mắc Hội chứng trì hoãn nghiêm trọng, không có kế hoạch làm việc gì, không thể tập trung suy nghĩ và không thể hoàn thành việc học đúng giờ. Cô cũng mắc chứng nghiện tích trữ và thường làm rối tung ngôi nhà.
Năm 22 tuổi, cha đột ngột qua đời khiến Grace vô cùng sốc. Trong những ngày thu dọn đồ đạc của cha, lần đầu tiên cô nghiêm túc nghĩ về cuộc đời mình. "Tôi không muốn buông bỏ bản thân và phụ lòng mong đợi của cha. Tôi muốn sống cuộc đời có tổ chức", cô chia sẻ.
Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành nhà ở đô thị, Grace không tìm việc làm ngay mà chuyển sang nước ngoài sống một năm. Trong thời gian đó, cô đi du lịch khắp nơi từ Việt Nam, Lào, Campuchia... và học hỏi phong tục bản địa. Trong hành trình này cô gặp được người bạn đời tri kỷ Ryan.
Trở lại Mỹ, cô bắt đầu cuộc sống mới. Để tập trung cho cuộc sống, họ hạn chế tối đa việc mua sắm tài sản cố định và chỉ mua một căn nhà nhỏ có thể di chuyển được và sống trong rừng. Diện tích căn nhà chỉ khoảng 25m² nhưng vách gỗ và cửa sổ kính khiến không gian bên trong thoáng sáng và ấm áp. Cây xanh điểm xuyết ở mọi ngóc ngách của ngôi nhà.
Tầng một của ngôi nhà bao gồm nhà bếp, nhà vệ sinh và phòng khách. Họ có hai gác xép, một bên là chiếc giường rộng mềm mại và một bên để chứa đồ. Theo đuổi lối sống tối giản, nhà mặc dù không lớn, mọi thứ không lộn xộn chút nào. "Với tôi tối giản không có nghĩa là mất tất cả, mà là tận dụng hết mức có thể không gian nhỏ. Trong ngôi nhà 25 m2 này tôi có thể tập trung vào ý nghĩa sự tồn tại của đồ vật và phát huy hết công năng của nó", Grace nói.
Ở đây không có hệ thống sưởi, Internet có hạn, phải tự mình vận chuyển nước, mỗi lúc đi siêu thị hơn một tiếng, thi thoảng bị cúp điện, nhưng Grace không quan tâm. "So với cuộc sống bủa vây bởi những thông tin phức tạp trên Internet, việc tập trung giải quyết những vấn đề thực tế hàng ngày khiến tôi cảm thấy bình yên hơn. Ngoài cửa sổ, bốn mùa luân chuyển, nhưng trong nhà vẫn như cũ yên tĩnh", cô nói.
Mặc dù ngôi nhà đã trở nên nhỏ hơn, chất lượng cuộc sống của họ không hề suy giảm. Ngược lại Grace cảm thấy rằng cuộc sống của dễ dàng hơn bao giờ hết. Nó cách xa sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố và vô cùng sạch sẽ. Sau 7 năm bên nhau, vào năm ngoái cặp đôi đã đính hôn để từ nay ở bên nhau mãi mãi.
Trong thời kỳ đại dịch, hàng trăm nghìn người ghen tị với cuộc sống không bị xáo trộn của đôi uyên ương.
Bảo Nhiên (Theo News/ Escapetraveler)