Theo các tài liệu, Hồ Xuân Hương là người phụ nữ giao du rộng, nhiều bạn trai, cuộc đời tình duyên không may mắn. Bà hai lần lấy chồng nhưng đều không được hưởng hạnh phúc trọn vẹn. Người đầu tiên là Tổng Cóc, người thứ hai là ông phủ Vĩnh Tường.
Theo cuốn Kể chuyện Danh nhân Việt Nam, chuyện bắt đầu từ khi Xuân Hương theo cha về Sơn Dương dạy học, nức tiếng là người có tài, giỏi thơ Nôm, lại xinh đẹp duyên dáng nên nhiều người đem lòng ái mộ, trong đó có Tổng Cóc (Tổng Kình) ở làng Giáp, xã Tứ (nay thuộc huyện Lâm Thao, Phú Thọ).
Tổng Cóc rất chuộng thơ ca và cũng có tài làm thơ nên được Hồ Xuân Hương mến mộ. Bà chấp nhận làm vợ lẽ của người này. Tổng Cóc hết mực yêu chiều, làm cả cái chòi để Hồ Xuân Hương làm nơi dạy học và gặp gỡ bầu bạn, thưởng nguyệt, bình thơ.
Tuy nhiên, lối sống mở của Hồ Xuân Hương không tránh khỏi những điều thị phi khiến Tổng Cóc dù phóng khoáng đến đâu cũng không vượt qua được lề thói của làng. Khuyên vợ bớt giao du với bạn thơ không được, vợ chồng xung khắc. Hồ Xuân Hương quyết định bỏ đi, sau đó gửi về làng Giáp bài thơ Khóc Tổng Cóc, cắt đứt mối tình:
Hỡi chàng ôi hỡi chàng ôi,
Thiếp bén duyên chàng có thế thôi.
Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé,
Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi.
Sau khi chia tay Tổng Cóc, Hồ Xuân Hương làm lẽ của tri phủ Vĩnh Tường. Hai người rất tâm đầu ý hợp, cùng yêu văn thơ, nhưng chỉ sau 27 tháng thì ông phủ mất. Bà lại làm bài thơ Khóc ông phủ Vĩnh Tường.
Câu 5: Ngoài thơ chữ Nôm, Hồ Xuân Hương có sáng tác thơ chữ Hán, đúng hay sai?