Kỳ World Cup thứ 17, diễn ra từ ngày 31/5 đến 30/6, đánh dấu hai cột mốc quan trọng. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử lễ hội bóng đá lớn nhất hành tinh diễn ra ở châu Á và là lần đầu tiên FIFA cho hai quốc gia làm đồng chủ nhà.
Bất chấp vị thế Á quân, Brazil không được đánh giá cao trước khi vào giải vì thành tích đá vòng loại quá bết bát, đến mức HLV Scolari từng nhiều lần suýt bị sa thải. Nhưng ông lớn Nam Mỹ ấy lại góp phần làm nên một trong những kỳ World Cup kịch tính và giàu bất ngờ nhất lịch sử.
Bất ngờ diễn ra ngay trận khai mạc khi ĐKVĐ thế giới Pháp gục ngã dưới tay Senegal để rồi phải ê chề rời giải với thành tích xếp chót vòng bảng. Argentina, một ứng cử viên nặng ký cho ngôi cao khác, cũng chung số phận khi chỉ về ba trong bảng đấu tử thần, xếp sau Thụy Điển và Anh.
Brazil trong khi đó toàn thắng ba trận đấu bảng, nhẹ nhàng loại Bỉ 2-0 ở vòng 16 đội. Tại tứ kết, dù bị Anh dẫn bàn từ sớm với pha lập công của Owen, Brazil vẫn kịp thắng ngược 2-1, với bàn ấn định tỷ số từ cú sút phạt kiểu lá vàng rơi nổi tiếng của Ronaldinho - ngôi sao mới trình làng năm ấy. Vào bán kết, Ronaldo ghi bàn thứ sáu của riêng anh từ đầu giải, giúp Brazil hạ Thổ Nhĩ Kỳ 1-0.
Đồng chủ nhà Hàn Quốc và Đức cũng không được đánh giá cao, nhưng lại đụng nhau ở bán kết, nơi đại diện châu Âu dưới trướng HLV Rudi Voller thắng 1-0 nhờ bàn duy nhất của Michael Ballack để vào đấu chung kết với Brazil.
Trận chung kết ấy được Ronaldo biến thành sân khấu tôn vinh chính anh khi lập cú đúp, giúp Brazil thắng 2-0 và lần thứ năm vô địch World Cup. Cá nhân tiền đạo răng thỏ này thì đoạt ngôi Vua Phá lưới cùng giải Cầu thủ hay nhất, xua đi những ký ức buồn từ World Cup 1998 và những cay đắng vì chấn thương trong màu áo Inter ở cấp CLB. Ngay sau giải, Ronaldo được Real Madrid rước về.
Linh Linh