Một cổ động viên Iceland học cùng trường tiểu học với cha của một tuyển thủ quốc gia. Một người hâm mộ khác có con trai làm tại quán bar mà các cầu thủ thường xuyên ghé qua. Người khác lại có quan hệ họ hàng với bếp trưởng của đội tuyển.
Với dân số khoảng 350.000 người, Iceland là quốc gia nhỏ nhất từng lọt vào một vòng chung kết Giải Vô địch Bóng đá Thế giới. Vì thế đối với nhiều người hâm mộ của đất nước Bắc Âu, lặn lội đến Nga không phải chỉ để cổ vũ cho đội tuyển quốc gia mà còn chứng kiến chính người thân hay bạn bè của mình góp mặt tại ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh, theo Reuters.
Bjarni Arnason đến thành phố Volgograd, phía tây nam nước Nga để xem đội nhà thi đấu với Nigeria trong vòng loại bảng D vào ngày 22/6. Anh chàng kiến trúc sư 31 tuổi này nhớ lại từng chơi bóng ném với hậu vệ Ragnar Sigurdsson hồi trung học. "Cậu ấy chơi tốt lắm", Arnason cười lớn nói: "Tốt đến mức mà đội bóng đá của trường chỉ muốn giữ cậu ấy cho riêng mình".
Mối liên kết giữa các tuyển thủ và người hâm mộ "chằng chịt" như sau: một người bạn của Arnason là bạn thân với vợ của thủ thành quốc gia trong khi đó một cậu em họ của Arnason chơi bóng với một tuyển thủ khác. Còn cha của Arnason, người cũng có mặt ở Volgograd để cổ vũ cho trận ra sân thứ hai của đội tuyển, là bạn cũ với cha của tiền đạo Alfred Finnbogason, người ghi bàn thắng giúp Iceland cầm hòa nhà vô địch thế giới hai lần Argentina hôm 16/6.
"Tôi cổ vũ cho cả đội, tôi không cổ vũ nhiệt tình hơn cho ai cả. Chúng tôi có lẽ đều liên quan với nhau ở mức độ nào đó", Arni Sigurdsson, kỹ sư 61 tuổi, hóm hỉnh nói. "Tôi in số 11 lên áo đội tuyển Iceland để vinh danh con trai của bạn mình". Đối với người Iceland vốn nổi tiếng không rườm rà, kiểu cách, đó là sự thiên vị hết mức rồi!
Đặc trưng đó của người Iceland cũng được mang vào sân tập và khi thi đấu. Huấn luyện viên kiêm nha sĩ Heimir Hallgrimsson nhất quyết rằng mọi cầu thủ đều phải được đối xử ngang nhau.
Câu chuyện cổ tích
Tại Giải vô địch châu Âu năm 2016, Iceland đã gây chấn động khi loại "gã khổng lồ" Anh và thẳng tiến vào tứ kết. Những tràng vỗ tay như sấm rền trên khán đài cổ vũ từng bước chạy của các chàng Viking đã tạo nên hình ảnh một tuyển Iceland dũng mãnh trên sân cỏ.
Câu chuyện cổ tích của Iceland đã chinh phục trái tim của người hâm mộ bóng đá, đặc biệt trong bối cảnh Liên đoàn Bóng đá Thế giới đang ngụp lặn trong hàng loạt bê bối tham nhũng còn công chúng chán ngấy thói kiêu ngạo, hợm hĩnh của các cầu thủ sáng giá.
Tuy nhiên, không giống như cổ tích mọi thứ luôn màu hồng, mặt trái của việc sống trong một cộng đồng nhỏ là khó có sự riêng tư. Cổ động viên Svavar Asmundsson tiết lộ con trai ông làm việc tại một quán bar ở thủ đô Reykjavik mà các tuyển thủ hay lui tới. "Tất cả đều tốt... Nhưng một số cầu thủ hơi điên hơn so với những người khác", người đàn ông 59 tuổi làm nghề đánh bắt cá nói.
Bù lại, cái họ có được là tình cảm thân thiết. "Tôi biết cha mẹ của tất cả các cầu thủ. Nhiều phụ huynh cũng biết tôi từ trước nhưng hầu hết chúng tôi đều quen nhau sau khi bọn trẻ bắt đầu chơi bóng", cha của trung vệ Birkir Bjarnason, tâm sự. "Cảm giác giống như một gia đình vậy".
An Hồng