Trong những năm gần đây, quan điểm về việc sở hữu nhà ở của thế hệ Gen Z có nhiều sự thay đổi đáng kể.
Thay vì xem việc mua nhà là một mục tiêu tất yếu trong cuộc sống, nhiều người trẻ đang cân nhắc sử dụng nguồn tài chính để đầu tư vào các kênh khác nhằm tối ưu hóa lợi nhuận hoặc tận hưởng cuộc sống tốt hơn.
Quan điểm này nhận được nhiều ý kiến trái chiều, đặc biệt từ những thế hệ trước hoặc những người có lợi ích liên quan đến thị trường bất động sản.
Tuy nhiên, có một thực tế đáng lo ngại là nhiều ý kiến không đơn thuần chỉ là tranh luận quan điểm mà còn hướng Gen Z quay lại với việc mua nhà để duy trì sự phát triển của thị trường bất động sản. Liệu đây có phải là một chiêu bài "lùa gà" nhằm cứu vãn tình trạng đóng băng bất động sản?
Tôi sẽ phân tích vấn đề này. Những người đang sở hữu nhiều bất động sản hoặc các bên liên quan đến ngành này (chủ đầu tư, môi giới, ngân hàng) có thể đang lo ngại về viễn cảnh thị trường đóng băng khi Gen Z không còn mặn mà với việc mua nhà.
Khi cầu giảm mạnh, giá nhà có thể sụt giảm, gây ảnh hưởng lớn đến lợi ích của họ. Do đó, việc tạo áp lực dư luận nhằm tác động tâm lý giới trẻ là một trong những chiến lược họ sử dụng.
Những người có quan điểm không mua nhà bị gán ghép là "thiếu trách nhiệm", "không biết lo xa", "sống ảo tưởng", hay thậm chí bị chế giễu vì "không đủ khả năng mua nhà nên phải tìm lý do biện minh".
Tôi nghĩ, đây là cách thao túng tâm lý nhằm khiến Gen Z cảm thấy bị áp lực xã hội và buộc phải suy nghĩ lại về việc sở hữu nhà. Nhiều người lớn tuổi, đặc biệt là thế hệ đã sở hữu nhà đất từ lâu, thường có xu hướng khuyến khích giới trẻ mua nhà càng sớm càng tốt với lý do "tích lũy tài sản".
Tuy nhiên, điều này không hoàn toàn xuất phát từ lòng tốt, mà một phần đến từ việc họ muốn bảo vệ giá trị tài sản của mình. Khi thế hệ trẻ không mua nhà, giá bất động sản có nguy cơ giảm, ảnh hưởng đến khối tài sản mà họ đang nắm giữ.
Nếu Gen Z bị ép buộc phải mua nhà, họ có thể phải gánh những khoản nợ khổng lồ, mất đi cơ hội đầu tư vào các lĩnh vực khác. Thay vì có một cuộc sống linh hoạt, họ phải đối mặt với áp lực trả nợ trong nhiều thập kỷ.
Nhiều người trẻ ngày nay mong muốn có sự linh hoạt trong công việc và nơi ở. Khi bị trói buộc vào một khoản vay mua nhà, họ mất đi cơ hội trải nghiệm, thử thách bản thân ở các thành phố khác hoặc đầu tư vào các dự án mang lại lợi ích dài hạn hơn.
Việc tạo áp lực để thúc đẩy nhu cầu mua nhà một cách giả tạo có thể khiến thị trường bất động sản. Khi quá nhiều người bị buộc áp lực tham gia thị trường mà không có đủ khả năng tài chính, rủi ro vỡ bong bóng bất động sản sẽ ngày càng lớn.
Việc thao túng để ép buộc thế hệ trẻ quay lại với tư duy "phải mua nhà" không chỉ là một hành vi không công bằng, mà còn tiềm ẩn nhiều rủi ro.
Tôi cho rằng thay vì tìm mọi cách kêu gọi Gen Z vay tiền mua nhà, các bên liên quan nên thích nghi với sự thay đổi này bằng cách phát triển những mô hình nhà ở linh hoạt, cải thiện chính sách tài chính và thúc đẩy sự minh bạch trong thị trường bất động sản.
Lão Tà