Sau bữa cơm tối hôm 28/5, Hoàng Quốc Hưng, 9 tuổi, ở Minh Lập, Đồng Hỷ, Thái Nguyên, làm công việc quen thuộc, quét những hạt cơm thừa vương vãi trên chiếu. Không có bàn tay, cậu bé cao chưa đến một mét ghì cán chổi vào má, kẹp phần thân vào hai bắp tay ngắn ngủn để điều khiển chiếc chổi.
Hôm nay Hưng vui hơn mọi ngày khi biết đạt điểm 9, 10 thi cuối kỳ hai môn Toán và Tập đọc. Kết thúc năm học đầy biến động vì dịch bệnh, Hưng chuẩn bị cùng các em trải qua những ngày hè sôi động trong chuyến về quê sắp tới.
Hưng sinh ra không có tay, chân cũng không phát triển bình thường. Thời gian mang thai, chị Đỗ Thị Phượng, mẹ Hưng, đi khám, siêu âm đều đặn và được thông báo đứa trẻ bình thường. Hưng chào đời thiếu tháng, bằng phương pháp sinh mổ ở Bệnh viện Đa khoa Thái Nguyên. Cậu bé được tiên lượng chỉ sống được vài giờ, nhưng đã mạnh mẽ vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất.
Sợ chị Phượng sốc, gia đình giấu việc bé Hưng không có tay. Lần đầu tiên trông thấy con sau bảy ngày về nhà, chị Phượng không khỏi sửng sốt.
"Nhìn thằng bé được quấn tã gọn gàng, đôi mắt sáng bừng, dáo dác nhìn quanh, tôi thương quá. Tôi dặn mình 'chấp nhận số phận' để nuôi con khôn lớn", chị Phượng nhớ lại.
![Hưng nhận giấy khen đạt thành tích xuất sắc trong học tập và rèn luyện năm học qua. Ảnh: Gia đình cung cấp](https://vcdn1-vnexpress.vnecdn.net/2022/06/01/hung-2473-1654048560.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=ef8qVSEG3YHLM9It7DXQrQ)
Hưng nhận giấy khen đạt thành tích xuất sắc trong học tập và rèn luyện năm học qua. Ảnh: Gia đình cung cấp
Bà mẹ 30 tuổi kể, ngày còn nhỏ, thấy mình khác bạn bè xung quanh, Hưng thường thắc mắc với mẹ. Chị Phượng phải giải thích, truyền cho con tinh thần lạc quan và động viên cậu bé. Về sau, Hưng không còn băn khoăn nữa, dần chấp nhận và tìm cách khắc phục.
Năm 2-3 tuổi, Hưng bắt đầu kẹp bàn chải đánh răng vào má để vệ sinh cá nhân. Đến lớp mầm non, em cũng kẹp thìa vào má để tự xúc ăn. Lúc đầu chưa quen, Hưng làm vương vãi cơm ra ngoài. Dần dần, cậu thuần thục các động tác và chủ động trong phần lớn công việc, trừ khi đi vệ sinh phải có người hỗ trợ.
Khi cánh tay đã quen cầm đồ vật, Hưng bắt đầu học viết. "Con muốn tự làm mọi việc, tập viết bằng bút chì, rồi bút máy mà không cần ai hỗ trợ", chị Hằng cho hay.
Nghe mẹ kể về hành trình tập viết của mình, Hưng khoe bài chính tả ở lớp thường được điểm cao. "Những ngày đầu viết không quen, em cũng thấy mỏi. Nhưng lúc đã cố định được bút vào má, em dùng cằm nhẹ nhàng đưa bút sao cho nét chữ đều và không lem mực ra vở", Hưng mô tả.
![Ước mơ nghiên cứu phần mềm máy tính của cậu bé không tay - 1](https://vcdn1-vnexpress.vnecdn.net/2022/05/31/viet-chu-4245-1653999201.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=qHSHkb6DAQ8RVMVSbVfIdg)
Bài thi viết chữ đẹp của Hưng. Ảnh: Gia đình cung cấp
Hưng say sưa kể chuyện ở lớp và cậu bạn thân tên Đại thường cùng chơi đá bóng và giúp em trong sinh hoạt tại trường.
"Em chơi giỏi nhất bóng đá, có lần ghi được năm bàn thắng. Em hâm mộ cầu thủ Quang Hải với cú sút 'cầu vồng tuyết' ở Thường Châu, Trung Quốc", Hưng nói.
Ngoài bóng đá, Hưng cũng mê cầu lông nhưng "em không chơi được môn này vì đánh chậm nên chỉ đứng ngoài cổ vũ".
Hưng được trường tạo điều kiện tham gia hoạt động như các bạn khác để em không có cảm giác mình khác biệt.
Được bạn bè và thầy cô yêu mến nhưng cũng có lúc, Hưng tủi thân, "muốn có chân, tay như các bạn". Bố mẹ Hưng đều là công nhân, đi làm cả ngày và ít có thời gian đưa đón các con đi học. Nhìn bố mẹ vất vả, bản thân lại có khuyết tật, Hưng muốn học giỏi để sau này có công việc ổn định. Ước mơ của em là được làm việc trên máy tính và nghiên cứu phần mềm.
Nhưng "làm việc trên máy tính" và "nghiên cứu phần mềm" trong hình dung của Hưng là một công việc trong văn phòng để không phải làm những việc sử dụng đến chân tay.
Cô Đỗ Thị Kim Oanh, Hiệu trưởng trường Tiểu học số 2 Minh Lập, chia sẻ, Hưng từng kể với cô về mơ ước "nghiên cứu phần mềm" trên máy tính. "Hưng rất lạc quan, tự tin bày tỏ mong muốn về công việc tương lai của mình. Con thích máy tính", cô Oanh nói.
Năm vừa qua, Hưng là một trong các học sinh lớp 3B hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ học tập.
"Con có nghị lực phi thường và tinh thần lạc quan. Đôi tay và đôi chân không hoàn thiện, có thể chậm hơn các bạn khác trong một số hoạt động nhưng con có nhận thức tốt và rất cố gắng", cô Oanh nhận xét.
Bình Minh