Tôi sinh năm 1997, quen một người thông qua mạng xã hội. Anh 34 tuổi, đang làm tại Hà Nội, ở một sàn thương mại điện tử. Anh tìm cách tiếp cận tôi một cách có chủ đích và rất lịch sự. Chắc anh dạo trên mạng xã hội, thấy nick tôi và nắm rõ tôi chưa có bạn trai, nhìn cũng có điều kiện do tôi hay đi ăn, đi chơi, du lịch. Tôi không để thông tin về công việc, học hành trên mạng xã hội, anh nghĩ chắc tôi là con gái ăn chơi biếng làm, tham danh vọng. Tôi thấy trang cá nhân của anh toàn ảnh sang trọng, đi đánh golf, ăn uống ở nhà hàng với đối tác, chụp ảnh ăn cùng cầu thủ nổi tiếng, lái xe sang, phòng làm việc sang trọng, quần áo chỉn chu, ngôn từ ăn nói đĩnh đạc, kiểu doanh nhân chứ không phải người làm đa cấp mặc vest làm trò.
Chúng tôi nói chuyện tầm 15 ngày vẫn bình thường. Trong thời gian đó, anh nói đang làm dự án phát triển kết nối với doanh nghiệp nước ngoài, lần đầu tiên sếp giao nhiệm vụ nên rất căng thẳng và chưa có kinh nghiệm. Bẵng đi vài hôm, anh than vãn công việc không mượt do dính mấy sự cố ngoài ý muốn, không liên lạc lại được khách hàng, rất căng thẳng vì đó là thương gia của tập đoàn lớn, mất đối tác này họ sẽ qua làm ăn với đối thủ nên bị sếp mắng. Anh thao túng tâm lý rất dữ, đưa mình vào thế mình là người bạn tốt, thông minh, hiểu chuyện nên mới tâm sự, hy vọng mình cho sáng kiến.
Hôm vừa rồi, anh tức tốc nhắn tôi với vẻ hào hứng rằng đã liên lạc được với khách rồi và họ đồng ý gặp anh tại Singapore, do tiếng Anh của anh không tốt nên muốn tôi đi cùng sang đó gặp khách. Tôi từ chối vì nói vừa đi Singapore tháng rồi, giờ đi tiếp hải quan sẽ nghĩ tôi làm việc bất hợp pháp nên không đi cùng anh được. Trong đầu tôi nghĩ tập đoàn anh lớn vậy, không có thông dịch đi theo làm việc hay sao mà cần người không chuyên môn như mình?
Chúng tôi vẫn cứ trò chuyện nay ăn gì chưa, làm gì như mọi khi, anh quan tâm kiểu muốn cưa tôi, đưa tôi vào thế người yêu nên nói chuyện tỏ vẻ thân thiết lắm. Vài hôm sau anh nói thật may mắn khi chưa đặt vé máy bay vì khách hàng nói sẽ gặp mặt online, anh sẽ có trợ lý thông dịch. Anh lại bảo khó khăn là khách đòi tặng quà cho anh, kiểu thay lời cảm ơn anh đã giúp đỡ họ thời gian qua, quy định công ty không cho nhận quà nhưng anh hỏi ý sếp thì sếp bảo không nhận là không nể mặt họ, làm việc phải linh động, không được cứng nhắc. Anh rất khó xử vì làm sai quy định công ty, nhỡ công ty biết chuyện anh sẽ bị sa thải. Sếp bảo anh rằng có thể nhờ bạn gái giúp xem sao. Anh nghĩ mãi chỉ thấy có tôi là tin tưởng nhất nên muốn nhờ tôi.
Đến đây tôi thấy nghi rồi nhưng vẫn tiếp tục trò chuyện, hỏi xem có thể giúp gì được anh. Anh gửi cho tôi một link trang web rất uy tín nhưng nếu bạn không nhìn kỹ sẽ bị nhầm vì cách đặt tên trang web rất mẹo, chỉ sai với web thật một chữ. Anh kêu tôi điền thông tin cá nhân vào để anh nạp tiền cho tài khoản của tôi, chỗ anh không cho nhân viên đăng nhập hệ thống nội bộ và cần tôi thao tác chụp ảnh màn hình khi làm, gửi cho anh hướng dẫn, tiền nạp vào tài khoản rồi lại nạp ra lại cho anh. Tôi nghe thấy mùi lừa đảo ở đây nên im lặng không trả lời, xóa kết bạn và chặn luôn cho đỡ phiền.
Với tôi, không có gì là dễ dàng như thế, không tham gì thì không bị lừa. Tôi không rõ khi mình nhấn vào link thì hậu quả sẽ ra sao. Tôi đoán một là bị hack nick, hai là bị hack tài khoản ngân hàng. Thật may mắn khi tôi nhận ra sự bất thường. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình với tác giả. Không rõ bạn trai bạn có lừa không nhưng tình tiết câu chuyện của bạn y hệt chuyện của tôi. Mong bạn đọc bài này để tự suy xét thêm.
Đọc bài của bạn, tôi thấy bạn quá mơ mộng và đang tự trách bản thân. Tôi còn tự hỏi không biết bạn trai bạn có phải anh chàng lừa tôi không nữa. Hãy thông thái lên nào cô gái, mình đoán bạn là người học thức cao nên cách bạn phản ứng với anh ta khi nghe mùi lừa đảo rất quả quyết. Tôi mong bạn không tự trách bản thân và hiểu được mình chỉ là con mồi chứ chẳng có tình yêu gì ở đây.
Hạ Lan
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc