Hôm nay nữa là một năm hai ngày tôi sống xa Việt Nam. Tết này nữa là Tết thứ hai tôi xa quê hương. Mới hai Tết xa quê nhưng sao mà nhớ Tết đến lạ lùng.
Sydney Tết, đông người nhưng hồn tôi những ngày này đang dạo chơi ở Sài Gòn hoa lệ.. . Ảnh do tác giả cung cấp |
Tôi làm nghề dạy học khi còn ở Việt Nam. Những năm xưa ấy, Tết với tôi là những ngày nghỉ thật dài, từ mười ngày đến hai tuần. Nhà tôi sống ngay giữa Sài Gòn tấp nập, với phố Nguyễn Huệ đông nghịt người, với đèn đường ngọn xanh, ngọn đỏ, với chợ hoa ngày Tết và chợ Tết ngày cuối năm rộn ràng, đỏ rực
phố phường chào đón Tết hằng năm.
Xa thật rồi, một cái Tết nữa xa quê. Năm ngoái, tôi đi trước Tết, ai cũng bảo sao không ở lại ăn Tết rồi đi. Lúc ấy, tôi cười và tự nhủ Tết nào chẳng giống Tết nào, cũng bánh chưng xanh. Mà từ hồi nào đến giờ, tôi có ăn bánh chưng Tết năm nào đâu. Tôi ghét của nếp. Mẹ tôi cũng bảo “Tết nào chẳng giống Tết nào,
ăn hai mấy Tết ở Việt Nam rồi, chưa chán sao?”.
Phải, Tết nào chẳng giống Tết nào. Tết, bánh chưng xanh, dưa hành, câu đối…Sydney hào nhoáng không thiếu gì. Người Việt Nam ở đây chào đón Tết với cách riêng. Ở Banktown, họ tổ chức hội chợ chào đón Tết. Ở Cabramatta, người Việt và người Hoa mở chợ hoa, đường cũng ngập tràn sắc đỏ. Biểu tượng con rồng được chăng ở khắp nơi. Không khí đâu đâu ở khu châu Á cũng là không khí Tết.
Năm nào cũng vậy, Người Việt mình nhiều người về ăn Tết ở Việt Nam. Lần thứ nhất nghe ai đó sắp về ăn Tết Việt Nam, tôi thấy bình thường. Lần thứ hai nghe tôi cũng bình thường. Lần thứ ba, tư, năm, sáu…và nhiều lần nữa, tự dưng, tôi thấy mình lẻ loi lạ lùng giữa phố phường Sydney hoa lệ này. Tết về rồi ư? Phải, Tết đang và sẽ về. Tết trong lòng tôi năm nay lạ lùng thật! Nó sâu lắng và man mác làm sao?!
Tết đang về. Một Tết nữa đang về.
Hôm bữa, tình cờ tôi gặp một em gái Việt ở Sydney. Tôi hỏi em: “Năm nay, em có về ăn Tết không?” Em im lặng rồi nói: “Nhìn mọi người về Việt Nam ăn Tết, em muốn về lắm. Em cũng nhớ nhà lắm nhưng mẹ em nói ở lại làm thêm kiếm tiền. Tết về vé mắc, tốn tiền lắm”. Nói rồi mắt em rưng rưng.
Câu trả lời của em làm tôi nghẹn đắng, cảm giác nghèn nghẹn ở cổ họng, cay cay trong khóe mắt cứ đeo đẳng, tạo ra trong lòng tôi một khoảng trống mênh mông hơn một tuần. Ai cũng bảo chỉ những người già mới nhớ Tết xưa, nhưng tôi và em tuổi mới qua hai mươi sao chúng tôi vẫn nhớ Tết Việt đến lạ! Sao chúng tôi cũng thèm về Việt Nam đón Tết đến lạ! Uhm… Tết sẽ về nay mai đây thôi. Và, chỉ những người xa quê mới hiểu ý nghĩa Tết thiêng liêng đến nhường nào.
Giá như, Tết là mẩu bánh mì có thể cắn hay ăn thì tôi sẽ nhờ mẹ mua vài chục ổ,
Bình chọn cho bài dự thi tuần 1 Gửi bài dự thi tại đây |
Đào sẽ nở. Mai sẽ vàng. Bánh chưng vẫn cứ xanh. Dòng người Việt ở Sydney vẫn tấp nập. Sâu lắng và không gì lấp đầy được là cái khoảng trống mênh mông trong lòng của người Việt ở lại đón xuân xa quê. Chắc chắn rồi ngày ấy, mùng một Tết, sẽ có hàng ngàn người Việt trở về phố người Việt để mong tìm không khí Tết. Nhưng sự thật, ai cũng sẽ cảm nhận rằng Tết ở đây thiếu thiếu cái gì đó cho thành Tết, bánh chưng thiếu vị bánh chưng và câu đối đỏ chỉ là sắc đỏ. Ai xa quê cũng tìm về khu người Việt, cố gắng lục tìm đâu đó hình ảnh Tết tha phương, cho lấp đầy nỗi nhớ nhà, nhớ quê, nhớ Tết.
Chắc chắn rồi, tôi sẽ trở về phố Việt ngày Tết, sẽ ngồi ở một góc phố, sẽ lắng nghe tiếng Việt, sẽ nhìn dòng người tấp nập mua mua bán bán, sẽ ăn một tô phở, sẽ ăn một miếng bánh chưng, sẽ mua một câu đối, sẽ đi chùa cầu Phật cho năm mới mọi sự bình yên.
Chắc chắn rồi, tôi sẽ thấy cảm giác buồn trong khóe mặt những người đã từng ăn Tết ở quê tại Sydney này. Ai gặp nhau cũng đều nhắc Tết. Ai gặp nhau cũng chúc nhau và cười. Nụ cười che dấu những tâm hồn chỉ còn nửa hồn của người ở lại. Người ở đây, hồn tận Việt Nam hoài niệm về dư âm Tết xưa. Giờ này năm đó, ta đang làm gì… Giờ này của hai năm trước, tôi đang ở nhà và ngủ vùi trong Tết.
Tết, vẫn bánh chưng xanh, vẫn câu đối đỏ. Sydney Tết đông người nhưng hồn tôi những ngày này đang dạo chơi ở Sài Gòn hoa lệ. Kia chợ mai vàng. Kia chợ quất. Ôi! Những phố phường bình thường của một thuở, nay cứ ẩn ẩn hiện hiện trước mắt tôi.
Tết Sydney.... Sydney nhớ Sài Gòn lắm, Sài Gòn ơi!
Yen Duong