![]() |
Phòng học của Đại học Văn Lang trên đường Phan Văn Trị, Bình Thạnh. |
"Năm nay hiệu quả kinh doanh là 8,9 tỷ đồng, ít hơn năm trước (9,1 tỷ đồng). Với số lãi này chúng tôi đưa vào các quỹ theo quy định của Nhà nước... trong đó quỹ xây dựng cơ bản của Bộ quy định.... Chúng tôi để dành 60%". Đó là trả lời của ông Nguyễn Dũng, Trưởng Phòng Tổng hợp tài vụ kiêm Thư ký Hội đồng quản trị cho câu hỏi về hiệu quả hoạt động kinh doanh của trường.
- Suốt 5 năm qua, những người góp vốn chỉ có 2 tỷ đồng, mỗi năm được hưởng lãi 24%. Nay vốn tăng 4,7 lần, thưa ông, phải chăng kinh doanh Đại học Văn Lang là kinh doanh siêu lợi nhuận?
- Ông Hoàng Văn Khoan, Ủy viên Hội đồng quản trị: Vì theo luật lúc bấy giờ, chưa rõ tài sản ở trường hiện nay là của ai. Và chúng tôi coi là của tập thể. Chúng tôi chia cho 2 khối: những người góp vốn và cán bộ công nhân viên. Chia tài sản như vậy là để địa chỉ hóa cái quyền sở hữu vốn thôi, chứ không phải chia tiền.
Hạn chế đầu tư cho giảng dạy để... đầu tư địa ốc
- Các phương tiện học tập của thầy và trò không được đầu tư đúng mức, thiếu thốn đủ bề, trong khi tiền thu được của sinh viên thì đem dồn hết cho việc mua nhà đất?
- Ông Nguyễn Dũng: Chúng tôi chỉ ước muốn sau một thời gian hoạt động, phải có trường của riêng mình để khỏi phải thuê mướn.
- Dù trường có điều kiện xây dựng cơ sở mới nhưng sinh viên vẫn phải đóng học phí cao (trong đó có cả tiền xây dựng) và học trong các lớp học thuê mướn, mái tôn nóng bức để chờ nhà trường mua cơ sở mới mà dự kiến sẽ đứng tên các cá nhân người góp vốn và cán bộ công nhân viên?
- Ông Bùi Quang Độ, Chủ tịch Hội đồng quản trị: Không, cơ sở vật chất ấy là của trường đấy chứ.
- Nhưng kiểu cơ cấu vốn như trên, nếu được thực hiện, trên phương diện pháp lý, đó là sở hữu cá nhân?
- Ông Nguyễn Dũng: Của cổ đông cũng được, còn hơn là chúng tôi đem chia nhau ngay mỗi người một ít, thì cũng chẳng có trường này!!!
Đó là trích đoạn cuộc phỏng vấn giữa phóng viên Người Lao Động và Hội đồng quản trị của trường Đại học dân lập Văn Lang.
Hoạt động học tập giảng dạy của trường
Trường Đại học dân lập Văn Lang được thành lập năm 1995, đến nay có trên 8.400 sinh viên với 13 ngành học, thời điểm đầu tiên có 260 người tham gia góp vốn 2 tỷ đồng, hiện trường có 55 giảng viên cơ hữu toàn phần và 500 giảng viên thỉnh giảng.
- Qua danh sách 55 giáo viên cơ hữu toàn phần, chỉ có một tiến sĩ, đại bộ phận là sinh viên mới tốt nghiệp đại học?
- Ông Bùi Quang Độ: Chúng tôi đang đào tạo giảng viên cho mình, thông cảm giùm, chúng tôi mới có... 5 năm.
- Ông Hoàng Văn Khoan: Chúng tôi muốn nói thêm, một số giảng viên cơ hữu của Đại học Kinh tế, Đại học Bách khoa... họ ăn lương biên chế bên đó thực, nhưng họ làm cho chúng tôi nhiều hơn.
Chưa có giáo trình riêng
- Mỗi trường đại học, trong chừng mực nhất định, đều có mục tiêu tạo sắc thái riêng cho mình. Trường đã đầu tư xây dựng bộ giáo trình riêng chưa?
- Ông Nguyễn Dũng: Cái khó của chúng tôi là các thầy chỉ đồng ý giao bản quyền giáo trình với điều kiện phải ghi tên các thầy gắn với Đại học Bách Khoa, Đại học Khoa học Tự nhiên, Đại học Quốc gia... chứ không chịu ghi ĐH Văn Lang vì trường còn mới. Hơn nữa, hiện nay trường không có cơ chế nào và không biết lấy tiền đâu ra làm việc này cả (!).
- Ông Bùi Quang Độ: Trường dân lập, giáo viên cơ hữu ít, các giáo viên thỉnh giảng đều dùng giáo trình của mình, ví dụ: giáo viên Đại học Kinh tế, Đại học Bách khoa dùng các giáo trình của trường này để giảng dạy.
- Đầu tư nghiên cứu khoa học ở Đại học Văn Lang ra sao?
- Ông Nguyễn Dũng: Phần này còn ít. Đầu tư cho nghiên cứu mỗi năm chỉ khoảng từ 60 đến 160 triệu đồng. Nhiều năm chi không hết so với kế hoạch đề ra. Để nghiên cứu khoa học, cái cần nhất là đội ngũ cán bộ đầu đàn và các bộ môn khoa học được xây dựng hoàn chỉnh, mà cái này thì trường chúng tôi còn mới quá.
- Ông Hoàng Văn Khoan: Không thể nói rằng vì chưa nghiên cứu khoa học mà chất lượng giảm vì chúng tôi biết nghiên cứu khoa học để triển khai các kết quả nghiên cứu chứ không phải đưa thẳng vào giảng dạy.
Ý kiến của Hiệu trưởng nhà trường:
- Hội đồng quản trị công bố con số hiệu quả hoạt động (tiền dư) năm nay là 8,9 tỷ đồng, (trên tổng học phí 28 tỷ đồng). Ông suy nghĩ gì về con số này?
- GS-TS Nguyễn Ngọc Cẩn: Lãi này là lãi ảo. Sao gọi là lãi khi chưa đầu tư đủ cho công tác đào tạo, giáo trình, phòng thí nghiệm, phòng máy còn rất thiếu thốn.
- Ông có đồng tình với cách cơ cấu vốn của Hội đồng quản trị?
- GS-TS Nguyễn Ngọc Cẩn: Quan điểm của chúng tôi là các nhà góp vốn có số tiền không đáng kể so với tỷ lệ góp vốn của sinh viên dưới hình thức học phí. Ngay năm đầu tiên, trường tuyển 4.700 sinh viên, tổng thu từ học phí đã là 7 tỷ đồng trong khi các nhà góp vốn để mở trường chỉ có 2 tỷ đồng. Đến năm học này, tổng học phí đã lên đến 30 tỷ đồng, 2 tỷ đồng để mở một trường học là không đáng kể gì, nhưng hiện tất cả phải thuê mướn, có ai bỏ tiền xây dựng đâu. Trường đã phải sử dụng ngay học phí để điều hành và xây dựng cơ sở vật chất. Do đó, cơ cấu vốn bằng cách dùng tiền học phí của sinh viên (không đầu tư đủ cho sinh viên học) rồi biến tất cả thành vốn cá nhân thì quá sức phi lý.
(Theo Người Lao Động, 5/5)