Mùa hè châu Âu đang chậm rãi từng bước vô nhà, có khi sợ hãi điều chi đó, lại rón rén bước ra, nên mẹ phải liên tục thay áo cho người ta khỏi mướt mồ hôi. Dạo này người ta đã lớn thêm được một chút, biết lật sấp lật ngửa, khám phá thế giới rộng lớn hàng ngàn milimét vuông để mở mang tầm mắt. Mỗi lần túm được con gấu bông, là người ta quay sang màn hình, cười với bà ngoại, và đợi nghe tiếng trầm trồ của dì Ti. Lần nào nói chuyện qua skype, bà ngoại cũng vỗ tay đòi ẵm người ta, đặt một ngàn câu hỏi làm mẹ trả lời không hết.
- Người ta bú có ngoan không?
- Sao không mua sữa bột để người ta bú thêm cho bụ bẫm?
- Hổm rài người ta ị có đều không mẹ Cò?
- Người ta thích nghe ba hay mẹ nói chuyện?
- Nhớ nói tiếng Việt cho người ta nghe mỗi ngày nhe!
- Kìa, người ta khóc rồi, bồng người ta lên đi!
Quay qua quay lại, thì bà ngoại biến mất khỏi màn hình. Dì Ti nói bà ngoại ngủ rồi, nhưng lại có tiếng nấc nhẹ nhẹ, tiếng mũi sụt sịt rõ mồn một. Bà ngoại vẫn ngồi sát bên chứ đâu. Người ta vừa nín, thì bà ngoại lại khóc nhè. Mẹ cười hề hề trấn an, bà ngoại yên tâm, mấy chục tháng nữa là người ta nằm gọn lỏn trên tay bà ngoại rồi. Mẹ cười hề hề vậy, chứ trong lòng nhỏ giọt như mưa.
Mấy hôm trước, ông nội chở cả nhà đi gia hạn visa cho mẹ. Đường dài gần trăm cây số, băng qua cánh đồng vàng mượt màu hoa cải dầu dưới bầu trời xanh trong, chằng chịt sọc carô bông trắng được vẽ từ những chiếc máy bay. Tiếc là người ta không được ngắm khung cảnh dễ thương này, vì người ta nhỏ xíu, ghế người ta cũng nhỏ xíu, nhìn không tới cửa sổ. Thôi không sao, biết đâu giữa vô vàn vạch kẻ trên trời, có một vạch nối về Việt Nam, mẹ sẽ mang người ta lên đó, để người ta về ôm eo ông ngoại, ngồi trên xe máy vi vu qua những đồng lúa chín hườm, thơm thơm mùi sữa gạo.
Hôm rồi ông nội đãi sinh nhật bằng tiệc BBQ ngoài trời, người ta được dịp tắm nắng trong chiếc nôi mini đặt cạnh bàn tiệc. Ba mẹ ngồi kế bên, thỉnh thoảng ê a, bi bô cho người ta đừng chán. Tiệc vui, ai cũng vui, nói cười rôm rả, hỏi han mẹ đủ điều. Chia động từ mãi cũng mệt, tập trung cao độ để hiểu và cười theo những câu chuyện đùa kiểu Tây mãi cũng mệt, mẹ quay sang người ta, thủ thỉ vài câu tiếng Việt, rằng mẹ mệt đứt hơi rồi. Chắc người ta hiểu, là thật ra mẹ đang thấy lạc lõng, nên nhoẻn miệng, tặng mẹ nụ cười tươi rói mà chẳng ló được chiếc răng nào.
Ở Nangis đầy nắng gió này, ông bà nội luôn tạo không khí thân tình, ấm áp cho mẹ đỡ nhớ nhà. Ừ thì thôi, mẹ không nhớ nhà nữa, nhưng trước mắt mẹ bỗng có dì Ti mắt hí đang dắt tay người ta lững chững tập đi, có bà ngoại đang cầm chén cháo nóng hổi thổi phèo phèo chờ đút, có ông ngoại ngồi chồm hổm sửa chiếc xe đạp bốn bánh bé tí ti. Ai nấy đều vui như Tết, mắt người ta lấp lánh, môi nở nụ cười đã được lấp đầy răng trắng xinh.
Mỹ Ngôn
Cuộc thi "Tình người xa xứ" diễn ra từ ngày 11/5 đến 8/6/2015 với giải thưởng cao nhất trị giá 20 triệu đồng. Cuộc thi được tổ chức nhân dịp sắp ra mắt bộ phim "Quyên", dựa trên tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Nguyễn Văn Thọ.
Bộ phim tái hiện những cuộc đời người Việt lang bạt nơi đất khách, với những cuộc tình giằng co giữa toan tính, thù hận, những trận thanh toán đẫm máu giữa các băng nhóm thấm đỏ tuyết trắng những ngày đông. Phim sẽ được phát hành tại các rạp trên toàn quốc vào ngày 19/6.
Xem thể lệ và giải thưởng cuộc thi. Gửi bài dự thi tại đây. Gửi ý kiến về cuộc thi: nguoivietvnexpress@gmail.com