Các xe tải đến từ khu công nghiệp Kaesong của Triều Tiên đi qua điểm quá cảnh ở Paju, gần Khu Phi quân sự (DMZ) chia đôi liên Triều hôm 1/4. Ảnh: AFP |
Suốt cả tuần làm việc, người công nhân 55 tuổi sống trong ký túc xá của một nhà máy và một cuộc điện thoại công cộng về đêm là liên lạc duy nhất của bà với gia đình.
Tuần trước, Bình Nhưỡng tuyên bố "đang ở trong tình trạng chiến tranh với Hàn Quốc" và cảnh báo bất cứ hành động quân sự khiêu khích nào gần biên giới trên bộ hoặc trên biển của hai miền Triều Tiên đều có thể dẫn đến "một cuộc xung đột toàn diện và một cuộc chiến tranh hạt nhân".
Tuy nhiên, sáng thứ hai hôm qua, bà vẫn đi làm như bình thường, cùng vài trăm người khác, một dấu hiệu đảm bảo rằng chiến tranh vẫn chưa xảy đến với bán đảo Triều Tiên.
"Sự thật khác xa so với những gì các bạn nhìn thấy trên báo chí, truyền thông", bà nói khi đang đợi giấy phép nhập cảnh tại Văn phòng Quá cảnh Triều Tiên. "Khi tôi đi làm, tôi chẳng cảm thấy chút căng thẳng nào. Những người Triều Tiên làm việc với tôi đôi khi còn bật cười về chuyện đó", bà kể.
Không phải tất cả những người làm việc cùng bà Roh đều giữ được sự vững tâm bất chấp những lời đe dọa liên tục được đưa ra từ chính quyền của ông Kim Jong-un. Trong hơn 800 người đăng ký nhập cảnh Kaesong vào sáng qua, chỉ 352 người tỏ ra căng thẳng, dù không rõ liệu họ sợ Triều Tiên xâm lăng hay sợ hàng chục phóng viên truyền hình đang chờ xin giấy phép để phỏng vấn họ.
Thực tế, các nhà phân tích tin rằng mấu chốt thực sự của quan hệ giữa hai nước là liệu khu công nghiệp Kaesong, nơi bà Roh đang làm việc, có tiếp tục mở cửa hay không.
Được thành lập vào năm 2005, khu công nghiệp này cho phép 123 công ty Hàn Quốc kiếm lời từ đội ngũ 53.000 nhân công Triều Tiên giá rẻ và có tay nghề. Đổi lại, Triều Tiên thu về một lượng ngoại tệ cần thiết.
Là mối liên hệ duy nhất còn tồn tại giữa hai quốc gia, Kaesong chưa bao giờ phải đóng cửa, kể cả trong những cơn khủng hoảng tồi tệ nhất suốt những năm qua như vụ thử hạt nhân năm 2009 và vụ nã pháo lên đảo Yeonpyeong năm 2010 của Triều Tiên.
Tuy nhiên, tuần trước, Bình Nhưỡng cảnh báo nếu Seoul còn tiếp tục bóng gió rằng Triều Tiên sắp không còn hy vọng vào nguồn ngoại tệ, nước này sẽ "đóng cửa khu tổ hợp này không thương xót".
"Rất khó để phủ nhận khả năng bị bắt làm con tin", Yongja Oh, bà chủ nhà máy 52 tuổi nói. Tuy nhiên, bà cho rằng khi không có binh sĩ Hàn Quốc nào được phép vào Kaesong, các công nhân bảo trì sẽ là những người lo lắng an toàn cho họ.
"Dù sao thì đến nay cũng chưa có gì bất thường xảy ra và tôi cũng chưa cảm thấy có sự thay đổi nào trong tâm trạng hay bầu không khí xung quanh. Nhưng đôi khi tôi cũng lo lắng về công việc đầu tư của mình", bà nói.
Một binh sĩ Hàn Quốc (trái) đang kiểm tra các phương tiện sang Triều Tiên tại điểm quá cảnh ở Paju, biên giới liên Triều. Ảnh: AFP |
Tên của bà Oh và những người khác trong bài đều đã được thay đổi, do tình báo Triều Tiên theo dõi rất sát tất cả mọi người có liên quan đến Kaesong. Những người khác thì tỏ ra còn lạc quan hơn.
"Gia đình tôi chẳng hề lo lắng lấy một chút về an toàn của tôi", Minsu Kim, một nhân viên hậu cần 51 tuổi nói. "Miễn là chúng tôi không khiêu khích Triều Tiên, chúng tôi sẽ ổn. Và dù sao, họ cũng không dám tấn công chúng tôi đâu. Họ biết nếu họ đánh chúng tôi một cái, chúng tôi sẽ đáp trả lại họ gấp hai".
Để đến Kaesong, người Hàn Quốc đầu tiên phải xếp hàng để đi qua cầu Thống nhất bắc trên sông Imjin, được bảo vệ với các barrie chặn xe màu vàng và đen, cùng những lính gác có súng. Sang bên kia cầu, họ bước vào một vùng đất không người sinh sống giữa hai quốc gia.
Tại văn phòng quá cảnh, các công nhân nhận chìa khóa và cất những tài sản có giá trị vào các ngăn tủ. Một bảng hiệu nhắc nhở họ rằng, tất cả các thiết bị nghe nhạc, điện thoại di động, bộ sạc pin, báo, tạp chí, bản đồ, máy tính, thẻ nhớ, camera, dược phẩm và pháo hoa đều bị cấm.
Vào 7h sáng, văn phòng mở cửa để cấp phép nhập cảnh và các công nhân lên các xe buýt chuyên dụng để đến Kaesong. Nhiều năm nay, người ngoài không được phép vào khu công nghiệp này, nhưng theo mô tả, đây giống như một vùng ngoại ô sạch sẽ của Seoul, với các căng-tin, quán cà phê dành cho công nhân và rất ít xe cộ.
Không có ai trong số những người đi đến đây sáng qua sẵn sàng cân nhắc đến kịch bản xấu nhất. "Tôi không muốn nghĩ về nó. Không có gì tồi tệ xảy ra hết", một công nhân nói.
"Tại thời điểm xấu nhất, khu công nghiệp sẽ đơn giản là đóng cửa và chúng tôi trở về nhà", một người khác nói. "Thậm chí nếu họ có bắt giữ chúng tôi một thời gian đi nữa thì cũng không thể gọi đó thực sự là bắt cóc con tin được".
Anh Ngọc (theo Telegraph)