Theo khảo sát trên 2.000 người của Amerisleep, ba dạng ác mộng thường gặp nhất bao gồm rơi từ trên cao, rụng răng và bị truy đuổi. Tiến sĩ Leslie Ellis, chuyên gia giáo dục, tác giả khảo sát, nhận định trong cùng một khung thời gian và văn hóa, con người thường mơ về những chủ đề giống nhau. Chúng liên quan đến bản năng sinh tồn.
Ác mộng thường là phản ứng của cơ thể với tình trạng căng thẳng hoặc thiếu ngủ. Những người đang sử dụng thuốc để điều trị bệnh mạn tính cũng dễ mê sảng, mộng mị. Tuy nhiên, một số cơn ác mộng có nguyên nhân cụ thể hơn.
Nghiên cứu chỉ ra rằng mơ thấy bản thân rơi tự do là phản ứng của cơ thể khi bắt đầu đạt trạng thái thư giãn và chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên, người gặp dạng ác mộng này có thể bị bất an, lo lắng, choáng ngợp trong cuộc sống thực.
Hơn 63% số người được Amerisleep khảo sát cho biết họ mơ thấy bị truy đuổi. Đây là dạng ác mộng phổ biến thứ hai, theo tiến sĩ Ellis. Theo nghiên cứu, mơ bị truy đuổi liên quan đến phản ứng "chiến đấu hoặc bỏ chạy" (phản ứng căng thẳng cấp tính) bẩm sinh. Đây là dạng phản ứng sinh lý xảy ra khi cơ thể cảm nhận được mối đe dọa, sự tấn công hay nguy hiểm rình rập. Cơn ác mộng này là tín hiệu cho thấy người nằm mơ bị căng thẳng hoặc đang gặp phải tình huống ngặt nghèo trong đời thực.
Theo chuyên gia huyền học Autumn Fourkiller, giấc mơ bị rượt đuổi còn liên quan đến những điều con người đang trốn tránh. "Có thể họ đang trì hoãn một cuộc trò chuyện nặng nề, deadline, thậm chí những thứ đơn giản hơn như việc rửa bát. Bất kỳ dạng căng thẳng nào trong cuộc sống đều dẫn đến giấc mơ bị truy đuổi. Chúng phản ánh trạng thái né tránh xung đột của con người", bà giải thích.
Cơn ác mộng thường gặp khác là rụng răng, ảnh hưởng đến 34% số người được khảo sát. Giấc mơ này bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân, có thể phản ánh căng thẳng, tự ti, sợ hãi.
"Răng là biểu tượng của niềm tự hào và sức mạnh. Giấc mơ rụng răng cho thấy cảm giác bất lực, tổn thương", chuyên gia trị liệu. Megan Harrison nói.
Vì ác mộng thường bắt nguồn từ áp lực cuộc sống, tiến sĩ Deborah Lee, chuyên gia giấc ngủ của Doctor Fox đề xuất ba phương pháp giảm lo lắng và tần suất ác mộng.
Đầu tiên, bà khuyến nghị mọi người tránh nhìn vào màn hình chiếu ánh sáng xanh, chẳng hạn điện thoại thông minh, trước khi đi ngủ. Thói quen này có thể ảnh hưởng đến chất lượng và vệ sinh giấc ngủ.
"Khi sử dụng điện thoại, bạn sẽ lướt web trong vô thức. Lúc này, các luồng thông tin lướt qua đầu khiến bạn khó đạt trạng thái thư giãn, khó ngủ lại sau cơn ác mộng", bà nói.
Nếu cố gắng mà vẫn không thể ngủ, mọi người có thể đọc sách, nghe nhạc nhẹ nhàng, nghe tiếng ồn trắng. Bà khuyến nghị thực hiện "Bài tập thở 4-7-8".
Các động tác bao gồm: thở ra hoàn toàn bằng miệng, tạo âm thanh như huýt sáo; ngậm miệng và hít vào bằng mũi, đếm 4 nhịp trong đầu. Tiếp theo, người tập nín thở và đếm đến 7. Cuối cùng, thở ra bằng miệng, tạo âm thanh "vù vù" và nhẩm đếm đến 8. Người tập lặp lại thêm ba lần để có tổng cộng 4 chu kỳ thở. Thực hành thở 4-7-8 giúp kích hoạt hệ thần kinh đối giao cảm, chịu trách nhiệm cho hoạt động nghỉ ngơi và tiêu hóa, đưa cơ thể vào trạng thái thư giãn, ngủ ngon.
Nếu ác mộng vẫn tiếp diễn, tiến sĩ Lee đề xuất mọi người viết nhật ký, ghi lại suy nghĩ, cảm xúc, lượng thức ăn và rượu bia sử dụng. Điều này có thể giúp phát hiện các thói quen dẫn đến ác mộng.
Thục Linh (Theo NY Post, Healthline)