Kết quả này được công ty tài chính Wesleyan tính toán dựa trên tổng số tiền chi trả lương hưu và số người được trả, từ đó tìm ra mức chi trả trung bình hàng năm.
Lee Quinn, Cố vấn tại Wesleyan, đã nói chuyện với các giáo viên về kế hoạch nghỉ hưu của họ. Quinn lý giải, kế hoạch chi trả lương hưu không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào. Mức chênh lệch lương hưu xuất phát từ việc các cô giáo mất thời gian nghỉ thai sản hoặc do họ chọn cách làm việc bán thời gian.
Chính phủ Anh cho phép các giáo viên nghỉ thai sản có lương từ tuần 39 và tính cộng dồn thời gian để tính lương hưu. Tuy nhiên, một số giáo viên muốn nghỉ lâu hơn. Trong trường hợp đó, họ sẽ xin nghỉ phép không lương, và khoảng nghỉ này không được cộng vào thời gian tính lương hưu.
Những người chọn cách giảng dạy bán thời gian sẽ có số ít ngày làm việc ít hơn, do đó ảnh hưởng đến lương hưu họ nhận được.
Helen Foster, 50 tuổi, đang giữ vị trí cấp cao tại một trường học ở Midlands. Bà bắt đầu trả lương hưu cho giáo viên khi chuyển sang làm việc trong ngành giáo dục vào cuối những năm 1900. "Giống như mọi giáo viên khác, tôi cảm thấy lương hưu là một khoản được trả rất chậm. Giáo viên không phải là nghề kiếm nhiều tiền", bà nói.
Trong suốt hai thập kỷ giảng dạy, Foster có ba người con nhưng mỗi lần sinh, bà chỉ nghỉ thai sản ở mức cơ bản và trở lại làm việc ngay sau đó. Chỉ đến khi sinh con thứ ba, bà mới làm việc bán thời gian. Bà đánh giá đây là quyết định làm tổn hại nghiêm trọng đến khoản lương hưu của mình. Tệ hơn nữa, bà vừa ly thân với chồng - người sở hữu thu nhập cao hơn bà rất nhiều.
Foster cho rằng phụ nữ thường ngại tham gia vào những việc được trả lương cao hơn "vì có xu hướng chú ý tới những việc mình không thể làm thay vì đủ khả năng làm". "Tôi cảm thấy may mắn vì chúng tôi khá tháo vát. Tôi đang xây dựng một doanh nghiệp Airbnb để tăng thu nhập và thực hiện một số công việc tư vấn", bà nói.
Thanh Hằng (Theo The Guardian)