Kể từ khi được công ty Glock GmbH của Áo sản xuất vào đầu thập niên 1980, súng ngắn Glock đã nhanh chóng trở thành vũ khí yêu thích của lực lượng hành pháp Mỹ và các đặc vụ FBI, chiếm tới 75% thị trường súng ngắn cho lực lượng này. Tuy nhiên, hành trình để mẫu súng ngắn này đến được với quân đội Mỹ và lọt vào mắt xanh của các lực lượng đặc nhiệm gian nan hơn rất nhiều, theo National Interest.
"Việc đưa súng ngắn Glock vào biên chế quân đội Mỹ diễn ra rất chậm chạp. Nó phải vượt qua nhiều rào cản để thay thế những vũ khí quen thuộc như Colt M1911, Sig Sauer P226 và Beretta M9 trước khi trở thành súng ngắn tiêu chuẩn cho lính đặc nhiệm", chuyên gia quân sự Charlie Gao cho biết.
Lý do hàng đầu dẫn tới việc quân đội Mỹ không sẵn sàng biên chế súng Glock là Lầu Năm Góc đã tìm cách thống nhất kho súng ngắn trong Chương trình Vũ khí Bộ binh Liên quân (JSSAP), trong đó lựa chọn phương án thay thế hơn 20 loại súng ngắn có trong biên chế vào cuối thập niên 1970.
Đợt thử nghiệm đầu tiên của JSSAP diễn ra năm 1977, trước khi biến thể Glock đầu tiên ra đời. Súng ngắn Beretta 92 giành chiến thắng nhưng không có lợi thế rõ ràng. Chương trình JSSAP sau đó được tái khởi động dưới sự giám sát của lục quân Mỹ với tên gọi "súng ngắn XM9".
Tập đoàn Glock được mời tham gia cạnh tranh trong dự án XM9 vào năm 1983. Tuy nhiên, họ phải tập trung hoàn thành hợp đồng chế tạo vũ khí cho quân đội Áo, không thể cung cấp đủ lượng súng ngắn và hỗ trợ kỹ thuật cho cuộc thử nghiệm của lục quân Mỹ. Mẫu Beretta 92 tiếp tục giành chiến thắng trong chương trình JSSAP lần hai và được biên chế đại trà cho lính Mỹ với định danh "M9".
M9 được đánh giá là mẫu súng ngắn hiện đại, an toàn và dễ sử dụng với cơ số đạn gấp đôi Colt M1911A1, loại súng ngắn phổ biến của quân đội Mỹ trước đó. Dù vậy, đặc nhiệm hải quân Mỹ (SEAL) dần nhận ra nhược điểm của M9, đặc biệt là với cường độ huấn luyện cao trong điều kiện khắc nghiệt.
Lính Delta tập bắn với súng Glock 19. Ảnh: US Army. |
Năm 1986, một lính SEAL bị thương do phần sau của nắp hộp khóa nòng M9 nứt gẫy và văng vào mặt. Dù người này chỉ bị thương nhẹ và chỉ có vài khẩu M9 xuất hiện vết nứt, đặc nhiệm SEAL vẫn muốn tìm mẫu súng ngắn thay thế. SEAL sau đó lựa chọn dòng Sig Sauer P226, một trong các đối thủ của Beretta 92 trong chương trình XM9, đồng thời trang bị một số súng ngắn HK P9S với khả năng giảm thanh và khai hỏa được dưới nước.
Lực lượng trinh sát thủy quân lục chiến Mỹ (FORECON) duy trì đồng thời dòng M1911A1 và M9 trong thập niên 2000. Trong một bài viết trên tạp chí nội bộ, các binh sĩ FORECON tỏ ý không tin tưởng súng ngắn M9, đồng thời ca ngợi chất lượng những khẩu M1911 được chế tạo riêng của họ. Một số người còn sử dụng mẫu High Standard .22LR giảm thanh xuất hiện từ thời Thế chiến II.
Quân đội Mỹ nhận được những khẩu Glock đầu tiên vào giữa thập niên 2000. "Đơn vị đầu tiên trang bị súng ngắn Glock là đặc nhiệm Delta Force của lục quân Mỹ. Chúng tôi bắt đầu dùng bản Glock 22 cỡ nòng 10 mm trong giai đoạn 2003-2004", Jeff Gurwitch, cựu đặc nhiệm Delta, cho biết.
Glock 22 được chọn vì quy trình bảo dưỡng những khẩu M1911 trong biên chế quá đắt đỏ và phức tạp, việc huấn luyện sử dụng cho binh sĩ cũng có nhiều trở ngại. Mỗi khẩu Glock 22 chứa được 15 viên đạn, nhiều gấp đôi mức 7 viên của bản M1911 tiêu chuẩn, trong khi Glock 22 hoạt động tốt hơn ở môi trường sa mạc so với đối thủ. Ưu điểm này phù hợp với các chiến dịch quân sự của Mỹ tại Afghanistan và Iraq vào thời điểm đó.
Nhiều lực lượng đặc nhiệm khác cũng bắt đầu trang bị súng ngắn Glock sau khi nó chứng tỏ hiệu quả trong các hoạt động của Delta. Một số đơn vị lục quân cũng mua biến thể Glock 19 vào năm 2006 nhờ hành động "lách luật", khi mẫu súng này được coi là bản rút gọn và không trùng nhiệm vụ với súng ngắn M9.
Lính đặc nhiệm không quân Mỹ huấn luyện cùng một khẩu Glock 23. Ảnh: USAF. |
Chính phủ Mỹ cũng mua lượng lớn súng Glock 19 để trang bị cho cảnh sát Iraq trong giai đoạn này. Những phản hồi tích cực đã trở thành động lực thúc đẩy mong muốn biên chế súng Glock trong quân đội Mỹ.
Năm 2015, các đơn vị đặc nhiệm lục quân Mỹ từ bỏ súng M9 và mua đủ lượng Glock 19 để trang bị đại trà. Quá trình tương tự cũng diễn ra với SEAL và đặc nhiệm thủy quân lục chiến (MARSOC). Binh sĩ Delta cũng chuyển sang dùng mẫu Glock cỡ nòng 9 mm thay cho phiên bản Glock 22, do cỡ đạn 10 mm gây hao mòn nòng quá nhanh.
Lính đặc nhiệm Mỹ cho biết Glock được ưa chuộng vì trọng lượng nhẹ và dễ mang theo người, quá trình huấn luyện sử dụng cũng nhanh và đơn giản hơn so với mẫu M9 hay Sig Sauer P226. Thiết kế module giúp súng ngắn Glock có độ tin cậy cao, dễ bảo dưỡng trên chiến trường hơn các mẫu súng ngắn khác.
Glock cũng là loại súng ngắn phổ biến nhất trên thị trường dân sự Mỹ. Nhiều binh sĩ Mỹ lớn lên cùng loại súng này, thay vì tập bắn với những khẩu M1911 và P226 rất khó mua. Gurwitch cho rằng niềm đam mê súng ngắn Glock của binh sĩ đặc nhiệm bắt nguồn từ việc họ muốn dùng loại vũ khí quen thuộc từ lâu.
"Súng ngắn Glock sẽ không trở thành trang bị tiêu chuẩn của quân đội Mỹ sau khi bị mẫu Sig Sauer P320 đánh bại trong chương trình XM17. Tuy nhiên, nó vẫn sẽ là vũ khí yêu thích của các lực lượng đặc nhiệm tinh nhuệ trong thời gian dài", chuyên gia Gao đánh giá.