Sau khi đọc bài Hai bằng đại học đi làm 11 năm lương chưa được 7 triệu trong đó có đoạn về vị giám đốc ngoài mặt luôn tỏ vẻ tốt với nhân viên nhưng không bao giờ xin tăng lương cho cấp dưới chỉ vì muốn nâng khả năng quản lý của mình trước mặt sếp tổng, tôi nghĩ đến tình trạng của chị tôi vừa trải qua.
Cũng xin kể câu chuyện để mọi người hiểu rõ cách làm việc của những người quản lý bây giờ. Chị tôi tốt nghiệp ngành kế toán, đang công tác tại một công ty tư nhân, lương hiện tại 8 triệu.
Sau gần 20 năm làm việc cho các công ty tư nhân và lương luôn bị khống chế ở mức đó, chị quyết định xin vào một công ty lớn. Vì nghĩ đây đó là cơ quan lớn, có tổ chức tốt và chế độ công bằng với những người có tâm và năng lực với nghề.
Chị tôi thông qua hai vòng phỏng vấn của chính vị quản lý khu vực phía Bắc, sau khi đã kiểm tra năng lực và thỏa thuận mức lương 12 triệu, chị nhận được thông báo qua mail của phía công ty báo chấp nhận mức lương chị yêu cầu và thông báo thời gian chính thức đi làm.
Vì quá tin tưởng vào tiếng tăm của công ty này, chị tôi gửi đơn xin nghỉ việc và cắt bảo hiểm ở công ty hiện thời. Tuy nhiên sau đó, 7 ngày trước thời hạn đi làm, chị tôi nhận được thông báo từ phía họ không chấp nhận mức lương thỏa thuận và chỉ chấp nhận trả 6 triệu/tháng. Lý do là chị tôi nhiều tuổi (40 tuổi), họ lo sợ chị không hoàn thành công việc và không thể đi công tác.
Tất nhiên là chị tôi không bao giờ đồng ý với mức lương thấp hơn hiện tại. Qua một vài người bạn làm ở công ty đó, chị tôi biết được rằng lý do vị lãnh đạo này thay đổi quyết định vì anh ta muốn tuyển một người quen biết và muốn loại chị tôi ra.
Chị tôi không có phản ứng nào vì chị mất niềm tin và không còn muốn làm việc cho một một cơ quan có con người làm quản lý bất tín như vậy. Tôi nghe qua câu chuyện cảm thấy rất bất mãn với cách làm của một vị lãnh đạo trên.
Liệu vị lãnh đạo này có biết rằng, mọi quyết định của họ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến công việc, tiền bạc của từng gia đình, và tiền bạc ở đây lại liên quan đến chính những đứa trẻ, đó là tiền ăn, tiền học, là tương lai của trẻ nhỏ, là nguồn sinh sống của cả gia đình họ.
Chị gái tôi hoàn toàn chấp nhận với quyết định của họ, chị coi như đây là một tai nạn khi gặp phải một người quản lý tồi, nhưng tôi rất thương chị, chị tôi có gia đình riêng, mọi gánh nặng kinh tế đổ lên vai chị.
Lương chồng chị 4 triệu và anh bị viêm tụy mãn, ra vào viện như cơm bữa. Con trai đầu của chị bị tăng động, giảm trí nhớ, chỉ vì muốn có tiền nhiều hơn để đầu tư ăn học cho đứa thứ hai mà chị tôi ra quyết định thay đổi chỗ làm mong có mức lương tốt hơn, vậy mà giờ chị tôi thất nghiệp vì con người quản lý tồi tệ đó.
Tôi đã từng nghĩ là liệu chúng tôi có thể kiện bên tuyển dụng đã thất tín với chị, để chị ra quyết định rời bỏ công ty mình đã gắn bó và rồi bị họ đáp lại bằng sự dối trá. Chị tôi bây giờ thất nghiệp với niềm tin bị phản bội. Liệu có luật nào bảo vệ người lao động như chúng tôi tránh được những “cái bẫy” như chị tôi bị sập?
Mong rằng những ai đang ở cương vị quản lý, dù công ty lớn hay nhỏ, có đọc được những dòng viết của tôi, mong các vị hãy ra những quyết định công tâm, hãy biết nghĩ đến chữ tín và hãy có tình người trong mỗi quyết định của mình.
>> Xem thêm: Thất nghiệp, lại dính cú lừa xin việc 2 triệu đồng
Lương 3,2 triệu, tôi vẫn sống được ở Sài Gòn như thế nào Tôi nấu ăn tại nhà nên tiết kiệm được rất nhiều, mỗi tháng hết khoảng một triệu đồng tiền ăn... |
Chia sẻ những hình ảnh, bài viết của bạn tại đây.