Theo tôi, tất cả mọi nghề, miễn là làm ăn lương thiện đều cao quý, chỉ khác là người đó có quyết tâm để đạt đến độ cao quý đó hay không mà thôi. Ở đây, tôi không muốn đi quá xa sang các lĩnh vực khác mà chỉ muốn xoay quanh nghề nghiệp mà tôi đã chọn, đó là dịch vụ nhà hàng, khách sạn.
Ngày mới vào nghề, tôi không có nhiều sự lựa chọn như các bạn bây giờ, nhưng bằng nỗ lực của bản thân, tôi đã không thất nghiệp. Hay nói đúng hơn, tôi đã coi lao động là một việc làm, dù cho nó chưa đúng với những gì tôi mong muốn.
Tôi quê ở Nghệ An, ra Hà Nội sinh sống và làm việc. Khởi đầu sự nghiệp, tôi không biết phải xin vào đâu, vì không quen biết rộng, lại cũng chẳng có tiền để chạy việc. Vậy là tôi bắt đầu bằng việc đi cưa bình ắc quy tái chế mỗi ngày. Hôm nào cũng bị hóa chất ăn mòn tay, chảy cả máu nhưng tôi vui vì đã có những đồng lương đầu tiên.
Sau đó, tôi xin vào một cơ sở liên quan tới dịch vụ ăn uống, tuy nhiên, thật không may là họ đã tuyển đủ vị trí bếp. Vậy là tôi vui vẻ nhận công việc tạp vụ, mặc dù theo quan niệm của các bạn trẻ bây giờ, nó trái nghề và không đáng. Thế nhưng, làm tạp vụ cho nhà hàng Tây đã cho tôi nhiều bài học vô giá.
Đầu tiên, tôi được họ huấn luyện cho cách làm thế nào để cọ toilet cho sạch, bài học này về sau khi làm quản lý nhà hàng, tôi đã biết để chỉ bảo nhân viên tạp vụ. Thứ hai, tôi học được tiếng Anh của họ, từ các câu thoại về công việc, hiểu được cả những câu chửi thề. Thứ ba, chính là không thất nghiệp.
(Xem thêm: Nữ doanh nhân nghìn tỷ chia sẻ bí quyết sống sót ở Sài Gòn chỉ với 0,5 đôla)
Suốt quá trình làm tạp vụ, tôi vừa làm, vừa lân la học hỏi được nhiều điều trong bếp. Và trong một lần hiếm hoi bếp trưởng ở đó bị ốm, tôi được gọi vào nấu thử. Nhờ đó, tôi đã có cơ hội được thể hiện khả năng của mình
Cứ như vậy, từ những bước đi chập chững đầu tiên, về sau tôi đã có thể đảm đương được vị trí bếp trưởng cho một khách sạn liên doanh 4 sao sau hơn 2 năm ra trường.
Bước qua bao thăng trầm trong sự nghiệp, tôi nghiệm ra rằng, người trẻ có nhiều cơ hội để thăng tiến dù bạn bắt đầu bằng gì đi nữa. Ví dụ, nếu là một nhân viên phục vụ bàn tốt, nói tiếng Anh giỏi, sau này, bạn sẽ có cơ hội làm Captain (tổ trưởng), rồi lên Supervisor (giám sát) và Manager (quản lý)...
Nếu là nhân viên xách hành lý, bạn sẽ có thể trở thành tổ trưởng, rồi có cơ hội làm lễ tân, sẽ là giám đốc sảnh và tương lai là tổng giám đốc. Nếu là bếp phụ, thậm chí rửa bát, cũng có thể trở thành bếp trưởng... và không ít người đã trở thành tổng giám đốc từ nghề bếp mà lên.
Nói tóm lại, các bạn hãy tự kiếm cho mình một việc làm đi đã. Đừng chờ xã hội ban phát cho mình cơ hội, mà mình nên tìm lấy cơ hội các bạn nhé. Hi vọng các bạn sẽ không nằm trong 178.000 cử nhân, thạc sỹ thất nghiệp. Chúc các bạn thành công.
>> Xem thêm: Từ 500.000 đồng, tôi giờ thu nhập 19 nghìn USD/ Từ học sinh cá biệt, tôi sang Mỹ làm phần mềm
Bỏ dở cấp ba ở VN vì học dốt, tôi đã tốt nghiệp thạc sĩ ở Mỹ |
Chia sẻ bài viết của bạn về lập nghiệp, học hành tại đây.