Tôi lấy anh đã được 12 năm. Con tôi đứa lớn 9 tuổi, đứa nhỏ 3 tuổi. Anh là người đàn ông tốt tính nhưng rất gia trưởng. Anh đang đi làm với mức lương khá (17 triệu một tháng), còn tôi chỉ làm tạp vụ lương 3,5 triệu đồng. Tiền học hành của con, tiền đối nội ngoại anh đều đưa đầy đủ, khoản tiền còn lại anh tự quản lý, tôi không bao giờ biết đến. Mỗi khi có khoản chi tiêu lớn trong nhà, tôi phải nói với anh, anh mới đưa tiền. Tiền lương của tôi chỉ đủ chi trả phần nào ăn uống trong nhà.
Anh cứ đi làm về là gác chân lên ghế và đọc báo hoặc xem TV, còn lại một mình tôi phải đánh vật với cơm nước và cho con ăn rồi giục con học bài, kể cả việc chăm sóc bố chồng tôi đang ốm. Mỗi khi tôi nhờ anh trông con thì anh tỏ ra mệt mỏi và cáu gắt, thậm chí vẫn cứ dán mắt vào màn hình TV cho đến khi con ngã mới quay lại nhìn.
Có lúc tôi thấy ức chế vì tôi cũng đâu ở nhà và đâu có ăn bám mà anh làm như vậy. Rất nhiều lần mệt mỏi quá tôi đã nghĩ đến chuyện ly dị. Tôi phải làm sao? (Miên)

Ảnh minh họa: Thestar.com.
Trả lời
Thân chào chị,
Đọc lá thư của chị, tôi phần nào hiểu được những bức xúc của chị khi chồng chưa thực sự chia sẻ công việc gia đình. Điều đó cho thấy anh ấy thật thiếu trách nhiệm trong gia đình khi đổ mọi công việc nhà lên vai chị.
Có lẽ chồng chị cũng như nhiều người coi rằng nam giới là trụ cột trong nhà và lo kiếm tiền, còn phụ nữ sẽ có vai trò chính trong việc giữ lửa và chăm sóc con cái, nội trợ. Quan niệm này đã làm cho rất nhiều nam giới bị áp lực bởi gánh nặng gia đình khi đóng vai trò chính trong việc kiếm tiền, đồng thời làm giảm đi cơ hội của phụ nữ trong khi họ hoàn toàn có thể có những đóng góp tương đương nếu có cơ hội và thời gian.
Hiện nay hình ảnh vợ tất bật nấu nướng và chăm sóc con trong khi chồng ngồi đọc báo hay xem TV đã được thay đổi khá nhiều. Đã có nhiều ông chồng biết chia sẻ việc nhà và cùng với vợ chăm sóc con cái cũng như các công việc đối nội đối ngoại trong nhà. Họ đã ý thức được rằng từ những điều nhỏ bé nhất chính là cách tạo nên hạnh phúc và tạo cầu nối tình cảm giữa vợ chồng với con cái.
Mỗi ngày trở về với gia đình, hàng tá những việc không tên hẳn đã chiếm hầu hết thời gian của chị. Chồng chị không hẳn là người vô trách nhiệm khi anh ấy vẫn lo lắng kinh tế cho gia đình đầy đủ, nhưng điều đó không phải là yếu tố quyết định hạnh phúc trong hôn nhân. Chính sự thấu hiểu sẻ chia giữa hai vợ chồng đó mới là những điều quyết định để duy trì mái ấm gia đình.
Có lẽ chị rất muốn anh ấy thay đổi, nhưng để làm được điều đó không phải chỉ là mong muốn mà chị phải hành động. Để giúp anh ấy nhận ra được những suy nghĩ của chị, có lẽ cần ở chị sự chủ động và mạnh mẽ hơn với cuộc sống hằng ngày. Nếu chị im lặng và chấp nhận làm các công việc đó sẽ không khiến chồng nhận ra được mình cần phải làm gì.
Chị cần chia sẻ để anh ấy hiểu rằng bản thân mỗi người đều có đóng góp riêng và công nhận những đóng góp của người bạn đời. Chuyện tài chính trong gia đình cũng cần có sự chia sẻ rõ ràng. Nếu chi tiêu việc gì cũng phải hỏi ý kiến anh để xin tiền, hoặc chị luôn phải hoàn thành tốt vai trò của mình trong vị trí người nội trợ thì chị hãy xem xét liệu anh có còn coi chị là người bạn đời để chia sẻ hay chỉ là người giúp việc trong gia đình? Bởi việc đóng góp kinh tế không thể thay thế được sự yêu thương của anh ấy với vợ con.
Hôn nhân là sự gắn kết giữa hai người để cùng chia sẻ trách nhiệm và nghĩa vụ gia đình, hạnh phúc sẽ không thể tồn tại nếu chỉ một người chăm lo. Với việc anh ấy chưa chia sẻ việc nhà với chị, tôi xin có vài gợi ý sau:
- Nói chuyện với anh ấy: Đây là cách chị trao đổi để anh ấy nhận ra những thiếu sót của mình. Anh ấy cần sắp xếp công việc cho hợp lý để dành thời gian chăm sóc gia đình, dạy dỗ con cái.
- Giao việc: Chị có thể đưa ra những công việc cụ thể và yêu cầu anh ấy lựa chọn những công việc anh ấy có thể làm hoặc muốn làm. Sau đó chị nên thường xuyên nhắc nhở và giám sát để anh ấy có ý thức làm việc, hãy học cách khen ngợi nếu anh ấy làm tốt.
- Chỉ ra hậu quả: Chị hãy giúp anh ấy hiểu rằng những công việc này đã khiến chị quá mệt mỏi và không có thời gian chăm sóc bản thân. Nếu cứ tiếp tục như thế thì tình cảm của chị dành cho anh ấy sẽ khó tồn tại được. Thậm chí anh ấy không chăm sóc con cái cũng sẽ tạo khoảng cách giữa anh và các con.
Hãy thử cố gắng bằng sự mạnh mẽ và khát khao tự do của mình. Chị đã cố gắng trong bao nhiêu năm qua, vì vậy hẳn là chị sẽ có đủ sự khéo léo để cải thiện những vấn đề mà chị đang gặp phải. Hy vọng rằng với sự nỗ lực của chị anh ấy sẽ nhận ra rằng gia đình sẽ trở nên hạnh phúc hơn nếu biết sẻ chia và hỗ trợ nhau từ những việc đơn giản nhất, đó mới là cách thể hiện của một người đàn ông trách nhiệm và bản lĩnh.
Chuyên viên tư vấn Vũ Ánh Tuyết
Trung tâm tư vấn tình cảm Linh Tâm