"Đừng hỏi về những gì xảy ra ở đó" là câu duy nhất mà cô gái Pakistan trả lời trước các thắc mắc của những thành viên trong gia đình.
Sau vài tuần, David qua đời. Cái chết bí ẩn của David tiếp tục chất chồng thêm những bằng chứng về tình trạng ngược đãi và lạm dụng đối với những phụ nữ Pakistan bị bán sang Trung Quốc như những món hàng.

Samiya David giơ bức ảnh chụp cô và người chồng Trung Quốc ở Gujranwala, Pakistan. Ảnh: AP.
Các cuộc điều tra của AP nhận thấy rằng những kẻ buôn người trong hai năm qua có xu hướng nhắm mục tiêu vào những cộng đồng Công giáo Pakistan nghèo khó, trả tiền cho các gia đình tuyệt vọng để họ cho con gái và em gái mình, một số còn ở độ tuổi vị thành niên, kết hôn với những người đàn ông Trung Quốc.
Khi đặt chân tới Trung Quốc, những phụ nữ này thường bị cô lập, bỏ rơi, lạm dụng và bán vào những ổ mại dâm. Một số người kể chồng họ thậm chí có lúc còn không cho họ ăn.
Một danh sách mà AP thu thập được cho thấy có 629 phụ nữ Pakistan đã bị bán sang Trung Quốc làm cô dâu trong năm 2018 và đầu năm 2019. Danh sách trên do các nhà điều tra Pakistan tổng hợp. Nhưng các quan chức am hiểu chiến dịch truy quét những mạng lưới buôn người cùng các nhà hoạt động giúp giải cứu những phụ nữ bị bán làm cô dâu sợ rằng nguy cơ gây tổn hại mối quan hệ Trung Quốc - Pakistan có thể cản trở nỗ lực điều tra.
"Những gia đình nghèo khó phải bán con gái mình lấy tiền và ở Trung Quốc, người ta tùy ý làm mọi thứ với họ. Không ai ở đó để chứng kiến những gì các cô gái phải chịu đựng", Pervaiz Masih, em họ của David, nói.
Cái chết của David ở tuổi 37 đã vạch trần tội ác cùng cực mà những phụ nữ bị buôn bán phải chịu đựng. Một số phụ nữ khác cho biết họ bị cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài và không có bất kỳ sự hỗ trợ nào, bị lạm dụng cả về thể chất lẫn tinh thần. Nhiều cô gái trẻ còn liên tục bị cưỡng hiếp.
David giờ đây được chôn dưới ngôi mộ không tên tại một nghĩa trang Công giáo gần ngôi làng cổ kính Mazaikewale thuộc tỉnh Punjab, phía đông Pakistan.
Trước khi kết hôn, cô sống trong một căn nhà hai phòng chật chội cùng người anh tên Saber và mẹ ở Francisabad Colony, một khu dân cư xập xệ tập trung người Công giáo thuộc thành phố Gujranwala.
Được một mục sư địa phương thúc giục, anh trai David đã nhận tiền từ những kẻ môi giới để ép em gái mình kết hôn với một người đàn ông Trung Quốc. Viên mục sư đã bị bắt với cáo buộc hợp tác với những kẻ buôn người. Vài tháng sau đám cưới vào cuối năm ngoái, David và chồng rời Pakistan đến Trung Quốc.
"Lúc rời đi, cô ấy vẫn khỏe mạnh. Cô trông rất ổn và tràn đầy sức sống", Masih nhớ lại.
Chồng David đến từ một vùng nông thôn tương đối nghèo thuộc tỉnh Sơn Đông. Văn hóa bảo thủ ở những khu vực này coi trọng đàn ông hơn phụ nữ. Với chính sách kiểm soát dân số nghiêm ngặt của Trung Quốc, người dân thường chỉ chọn sinh những bé trai, do đó, theo thời gian, nhu cầu về những người vợ ngoại quốc ngày càng tăng lên. Nhìn chung, nam giới Trung Quốc hiện nhiều hơn nữ giới 34 triệu người.
Sau hai tháng tới Trung Quốc, anh của David nhận được một cuộc điện thoại thông báo hãy đón em gái mình tại sân bay Lahore. David trở về trên xe lăn, cô quá yếu để có thể tự đi lại.
AP gặp David vào cuối tháng 4. Tại ngôi nhà nhỏ ở khu dân cư Rancisabad Colony, cô cho các phóng viên xem những tấm hình cưới chụp từ 6 tháng trước. Trong một bức ảnh, cô mặc váy cưới màu trắng, nở nụ cười tươi, trông tràn đầy năng lượng, với mái tóc dài, đen nhánh.
David lúc gặp các phóng viên AP trông khác hẳn người phụ nữ trong ảnh. Má cô hõm sâu, nước da sạm đi, mặt hốc hác, thân hình chỉ còn da bọc xương. Cô có vẻ không minh mẫn, lời nói thiếu mạch lạc.

Những kẻ buôn người Trung Quốc bị bắt ở Pakistan. Ảnh: AP.
Trước những câu hỏi về đám cưới hay quãng thời gian ở Trung Quốc, David tỏ ra mất tập trung, từ ngữ không rõ ràng, có lúc, cô bất ngờ đứng lên pha trà, miệng không ngừng lẩm bẩm. Cô bước đi, liên tục nhắc lại "Tôi ổn, Tôi ổn". Khi được hỏi tại sao cô trông khác với ảnh cưới vậy, David nhìn vào hư vô rồi cuối cùng nói rằng "không có chuyện gì xấu xảy ra với tôi cả".
"Con bé có ánh mắt của quỷ dữ", anh trai David mô tả. Ngày 1/5, cô qua đời.
Bác sĩ Meet Khan Tareen đã điều trị cho David trong một lần cô tới phòng khám của ông ở Lahore. Theo lời bác sĩ, cô bị suy dinh dưỡng nặng, thiếu máu và vàng da nên thể trạng rất yếu. Các xét nghiệm ban đầu cho thấy David có thể mắc một số bệnh, bao gồm cả suy nội tạng. Bác sĩ đã yêu cầu anh trai cho cô nhập viện.
"Cô ấy rất, rất, rất nhẹ cân", ông nhấn mạnh.
Giấy chứng tử của David cho biết cái chết của cô có nguyên nhân "tự nhiên". Anh cô từ chối nói chuyện với cảnh sát về em mình. Khi AP liên lạc vào tháng 11, anh ta nói rằng không có khám nghiệm tử thi, đồng thời anh ta đã để mất các tài liệu liên quan đến đám cưới, bản sao hộ chiếu của người chồng và cả những bức ảnh David từng cho AP xem.
Em họ của David cho hay gia đình che giấu sự thật bởi họ đã bán cô. "Họ đã nhận tiền, vì thế, họ phải giấu mọi thứ", Masih nói.
Nhà hoạt động Công giáo Salim Iqbal, một trong những người đầu tiên gióng lên hồi chuông cảnh báo về nạn buôn bán cô dâu, đã liên lạc với một số phụ nữ Pakistan ở Trung Quốc thông qua các nhóm trên ứng dụng nhắn tin WeChat. Theo lời Iqbal, một cô gái mới đây nói với ông rằng chồng cô không chu cấp cho cô thực phẩm lẫn thuốc thang.
Một phụ nữ khác, Samia Yousaf, bị ép lấy chồng năm 24 tuổi, cũng kể cho AP về những trái ngang mà cô phải chịu ở Trung Quốc.
Yousaf cùng chồng đến Trung Quốc sau khi cô mang thai. Lúc đến nơi, mọi thứ khác hoàn toàn so với những gì chồng cô hứa hẹn. Chồng cô không giàu có. Họ sống trong một căn phòng nhỏ nằm bên rìa cánh đồng với rất nhiều nhện.
Sau khi sinh con, em gái chồng thậm chí không để cô ôm con. Người chồng cũng không để cô cho con bú nếu như bác sĩ không can thiệp. Không thể tự đi lại, bác sĩ đã yêu cầu chồng Yousaf đưa cô đi dạo nhưng anh ta liên tục để cô ngã và không giúp cô đứng lên.
Rời bệnh viện về nhà, Yousaf vẫn tiếp tục bị ngược đãi. Chồng không cho cô ăn. "Anh ta thực sự độc ác. Tôi nghĩ anh ta muốn giết tôi", cô nói.
3 tuần sau, nhà chức trách đe dọa sẽ tống giam Yousaf vì visa của cô đã hết hạn. Người chồng giữ hộ chiếu của cô. Sợ hãi và ốm yếu, Yousaf năn nỉ chồng để cô và con trai trở về nhà ở Pakistan.
Tuy nhiên, anh ta không chịu trao cho cô đứa bé. Yousaf phát hiện ra tên cô không được ghi trong giấy khai sinh của đứa trẻ mà chỉ có tên chồng. Lần cuối cùng cô gặp con trai là vào tháng 9/2017, trước khi cô trở về nước.
"Ngày nào tôi cũng nghĩ đến con", Yousaf giãi bày. "Tôi tự hỏi con sẽ trông như thế nào. Trái tim tôi luôn chìm trong đau buồn".

Samia Yousaf. Ảnh: AP.
Vũ Hoàng (Theo AP)