Chúng tôi lấy nhau gần 30 năm, kinh tế ổn, hai con gái trưởng thành, thành đạt. Chúng tôi đều là dân thành phố, cách nghĩ thoáng; vợ chồng tin tưởng, tôn trọng, bình đẳng, trách nhiệm, minh bạch và bao dung với nhau.
Từ lúc quen đến nay, chúng tôi chưa một lần cãi vã, giận hờn; mọi việc trong nhà cả hai cùng bàn bạc thống nhất. Tiền lương anh đưa tôi giữ từ lúc xác định kết hôn; nhà đất, xe cộ và tài khoản tiết kiệm chồng đều bảo tôi đứng tên vì anh ngại ra làm các thủ tục hành chính.
Mỗi tháng tôi đều cho cả nhà biết về tình hình tài chính, thu chi. Gia đình tôi có lối sống tối giản, tiết kiệm, đơn giản hóa vấn đề. Gần 30 năm sống với nhau đến nay, vợ chồng vẫn xưng anh em ngọt ngào, lo lắng cho nhau, sáng cùng đi tập thể dục, chiều đi làm về ăn cơm chung; đi du lịch hay tiệc tùng đều có nhau; nội ngoại, bạn bè hai bên đều hiếu hỷ đầy đủ.
Ba năm gần đây, anh có các biểu hiện không giống tính cách, tôi có hỏi và dè chừng thì anh vẫn khăng khăng là không có gì. Số là có một cô bé cỡ tuổi con gái lớn chúng tôi, từ quê lên công ty cũ của anh làm việc. Cô bé là thạc sĩ. Dù đã chuyển công ty khác nhưng anh vẫn còn liên lạc bạn bè với công ty cũ nên biết cô bé. Anh giới thiệu cho bé đó về nhà trọ gần nhà chúng tôi, tiệc ở nhà tôi anh cũng mời bé. Hai việc này tôi không hề nghe anh nói. Tôi khá bất ngờ khi bé đó đến nhà dự tiệc và càng bất ngờ hơn khi được biết anh giới thiệu cho bé đó về trọ gần nhà mình. Nhiều lần cháu ruột của anh hay bạn bè thân anh nhờ tìm chỗ trọ hay nhờ xin việc, anh đều nói vợ chồng tôi nên từ chối, mấy việc này phiền phức (tính tôi hay giúp đỡ mọi người). Tôi ngạc nhiên khi anh giúp bé đó thì anh nói chỉ là giúp đỡ bình thường.
Rồi vài lần vô tình tôi phát hiện thấy anh hay liên lạc với bé qua tin nhắn, chat, email, nội dung không phải về công việc. Văn phong hai người rất khác, thiếu chủ ngữ, ví dụ: "Nhớ giữ gìn sức khỏe nghen", "Hôm nay bệnh rồi, nghỉ làm"... Như tôi có nói, vợ chồng tôi tin tưởng và tôn trọng nhau, vì thế tôi nói tất cả những thắc mắc, những biểu hiện lạ của anh. Tôi cho rằng những nội dung anh hay liên lạc, cách nói của hai người không bình thường, bảo anh nên giữ khoảng cách với bé. Anh vẫn một mực nói đó chỉ là nhu cầu giao tiếp, nói chuyện, bảo tôi yên tâm.
Xin nói thêm về bé ấy: Thông minh, xinh xắn, trẻ trung, ý chí cao, muốn lấy người có địa vị, trong công việc của bé không thuận lợi. Tôi có nói chuyện hai lần khi bé đến nhà tôi chơi; như bé nói thì sếp không thích, giao việc không hợp lý, bé có tính phản kháng sếp.
Cuộc sống gia đình tôi vẫn bình thường, không có bất cứ điều gì gây xáo trộn. Một năm nay, bé đã tìm được nhà trọ gần công ty và đã chuyển đi. Hôm qua anh vô tình nhắn tin, gửi cho tôi ảnh chụp màn hình, nội dung là công ty anh về sớm lúc 15h sợ Noel tắc đường, nhưng trong ảnh chụp có phần nội dung thể hiện anh và bé ấy đang nhắn tin liên lạc. Chiều về tôi có cười giả lả hỏi anh, anh lảnh tránh nói qua việc khác, tôi cũng cho qua nhưng trong lòng khá hoang mang và chưa biết nên nói với anh thế nào. Tôi nghĩ anh có cảm tình đặc biệt với bé, chủ động liên lạc vói bé nhưng biết kiểm soát để không làm gì ảnh hưởng đến gia đình. Tôi cũng biết bé là người có ý chí và không làm điều sai trái, nhưng cũng cần làm gì đó để sự việc chỉ ở mức là bạn bè giao tiếp mà không đi theo chiều hướng xấu.
Hoa
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.