Tối 3/3/1987, chuông điện thoại reo lên trong căn nhà nhỏ của gia đình Kathy thuộc địa phận hạt Harris, bang Texas. Không thấy vợ nhấc máy, Mike gọi điện nhờ hàng xóm chạy sang kiểm tra.
Từ ngoài nhìn vào, căn nhà có dấu hiệu bất thường khi không bật điện, nhưng vẫn có tiếng tivi phát ra từ bên trong. Sau một hồi gõ cửa nhưng không thấy phản ứng, người hàng xóm linh cảm có điều chẳng lành nên đi tìm cảnh sát.
Tới hiện trường, cảnh sát phát hiện cửa trước không khóa. Trong một phòng ngủ, bé trai 12 tuần tuổi của vợ chồng Kathy đang nằm khóc trong nôi. Gần đó là thi thể nhiều thương tích của Kathy với phần tay bị trói bằng đoạn dây điện cắt từ chiếc đèn bàn. Tasha, con gái bốn tuổi của gia đình, bất tỉnh trên ghế sofa nhưng vẫn còn thở. Bé gái lập tức được đưa đi cấp cứu.
Căn nhà không có dấu hiệu xảy ra vụ giằng co hoặc bị dùng vũ lực đột nhập. Toàn bộ cửa bị khóa trừ cửa trước, dấu hiệu cho thấy Kathy quen biết và đã mở cửa cho hung thủ. Trong nhà vệ sinh có vết máu, chứng tỏ hung thủ đã rửa tại đây trước khi rời đi.
Quần áo trên người được nạn nhân gấp gọn trên sàn và không bị xé rách, cho thấy Kathy tự cởi ra. Kết hợp với tình tiết bé Tasha bị đánh vào đầu bất tỉnh, cảnh sát cho rằng hung thủ dọa gây hại con gái nếu người mẹ không làm theo yêu cầu.
Qua giải phẫu, giám định viên xác định Kathy bị xâm hại tình dục và bị đâm nhiều nhát. Thời gian tử vong vào khoảng 6 tiếng trước khi được phát hiện, tức vụ án mạng xảy ra vào khoảng 13h hôm đó. Giữa nạn nhân và hung thủ nghi có quen biết trước.
Trong lúc chờ đợi bé Tasha hồi tỉnh, cảnh sát lấy lời khai của những người liên quan, bao gồm chồng nạn nhân và người hàng xóm báo án. Cả hai đều có dấu hiệu khả nghi, ví dụ như khi tới hiện trường, Mike Odom mặc chiếc áo phông có dính vết ố tối màu, trông khá giống máu. Trên sàn xe của người hàng xóm cũng có vết ố tương tự.
Lúc này, bé Tasha tỉnh lại và kể có người đàn ông vào nhà, đặt bàn tay lên mặt mình rồi đánh bất tỉnh. Bé gái chỉ nhớ chi tiết người đàn ông có mái tóc vàng, không trùng với màu tóc nâu của Mike hoặc người hàng xóm.
Kết quả giám định cũng xác nhận vết ố trên áo phông của Mike và sàn xe của người hàng xóm lần lượt chỉ là vết sơn và dầu nhớt. Sau khi có xác nhận từ đồng nghiệp, cả hai người này được loại khỏi diện tình nghi.
Rất mau chóng, cảnh sát có được nghi phạm mới là Greg Markwardt, chồng của em gái Kathy. Theo mọi người trong gia đình, Greg cưới em gái của Kathy đã được bốn năm nhưng vẫn rất để ý tới chị vợ. Anh ta từng nhiều lần tán tỉnh nhưng đều bị Kathy từ chối ra mặt. Greg cũng chính là một trong những lý do khiến Kathy cùng chồng chuyển tới nơi ở mới.
Đặc biệt, Greg tỏ ra rất si mê phần bụng của Kathy. Trùng hợp, đây cũng là phần cơ thể chịu nhiều vết dao đâm của nạn nhân. Dấu vân tay và tóc của Greg được tìm thấy tại hiện trường, tuy nhiên điều này không có giá trị buộc tội vì dấu vết của nhiều người khác trong gia đình cũng xuất hiện trong nhà nạn nhân.
Lúc này, mẹ của Kathy cung cấp thêm tình tiết khả nghi về Greg. Khi cháu gái Tasha đã tỉnh, Greg có mang quà vào thăm. Nhưng thấy bác vào thăm, bé gái lập tức trở nên quay sang nhìn bà ngoại với ánh mắt sợ sệt. Tuy nhiên, khi được hỏi, Tasha nói không thể nhớ được liệu Greg có phải là hung thủ hay không.
Vợ của Greg cho biết ngày xảy ra án mạng đã được chồng chở tới trường vào lúc 10h30, rồi được đón vào lúc 14h30. Như vậy, khoảng thời gian dài bốn tiếng hoàn toàn đủ để Greg gây án, tắm rửa rồi quay lại đón vợ. Tuy nhiên, Greg phủ nhận giết người và không nói gì thêm.
Khi ấy, công nghệ ADN chưa được phổ biến rộng rãi nên không thể tìm ra danh tính nghi phạm từ mẫu tinh trùng trên người nạn nhân. Vụ án bế tắc trong nhiều năm.
15 năm sau, công nghệ ADN đã đủ tiến bộ để thu được mẫu vật từ bộ kit lưu trữ chứng cứ xâm hại tình dục. Dù vậy, kết quả đối chiếu mẫu vật khả nghi với ADN của Greg cũng không cho kết quả trùng khớp hoàn toàn mà chỉ xác định Greg nằm trong 2% số dân có thể là chủ nhân mẫu vật.
Trước chứng cứ này, Greg đưa ra lời biện minh rằng đã ngoại tình với Kathy từ lâu. Sáng hôm ấy, ông ta quan hệ thuận tình với Kathy nhưng khi rời đi nạn nhân còn sống. Lời khai này vô hiệu hóa chứng cứ mới và buộc cảnh sát phải tìm thêm chứng cứ chứng minh Greg có mặt tại hiện trường để giết hại nạn nhân.
Không bỏ cuộc, cảnh sát tìm tới chuyên gia giám định tư nhân với hy vọng có được hướng đi mới. Khi ấy, chuyên gia tư nhân đang làm thí nghiệm để xác định xem liệu hung thủ bóp cổ nạn nhân có để lại tế bào da hay không. Kết quả thí nghiệm cho thấy tế bào da từ tay hung thủ đã bám vào cổ nạn nhân và ngược lại. Từ đó, chuyên gia kết luận mỗi khi chạm vào vật, con người thường trao đổi lượng tế bào da đủ lớn để thực hiện giám định ADN.
Dựa trên kết quả thí nghiệm, cảnh sát lục lại kho chứng cứ trong vụ án để tìm thêm vật chứng có thể lưu lại tế bào da của hung thủ. Quá trình rà soát, họ tìm được đoạn dây điện được dùng để trói tay nạn nhân. Rất may mắn, vật chứng này được cất trong túi giấy thay vì túi nylon. Đặc điểm thoáng khí của túi giấy khiến môi trường trong túi khô ráo, giúp chứng cứ ADN tồn tại lâu hơn.
Giám định viên thu thập mẫu vật từ máu bám trên dây điện, phát hiện trên đó có hai mẫu ADN lần lượt thuộc về Kathy Odom và Greg Markwardt. Theo cảnh sát, chỉ khi Greg là hung thủ, ADN của ông ta mới bám trên đoạn dây điện trói cổ tay của Kathy. Greg lập tức bị bắt giữ vào năm 2002.
Một thời gian sau, bạn tù cho biết đã được Greg kể lại toàn bộ sự việc. Theo bạn tù, Greg nói đã ở trong trạng thái phê ma túy khi tới nhà Kathy vào hôm xảy ra vụ án. Khi được mở cửa, Greg gạ tình chị vợ nhưng bị từ chối. Tức giận, Greg liền đánh cháu gái bất tỉnh để khiến Kathy tuân phục. Sau khi xâm hại, hắn ta gây án, lau sạch máu rồi đi đón vợ.
Trước chứng cứ không thể chối cãi, Greg thừa nhận tội Giết người khi ra tòa, cuối cùng lãnh án 45 năm tù vào năm 2004. Sau bốn năm chấp hành án, ông ta chết ở tuổi 56 vì bệnh gan.
Quốc Đạt (Theo Houston Press, Houston Chronicle)