Vào sân Tây, golfer vĩ đại Jack Nicklaus từng thốt lên: "Mới bước lên bệ phát bóng hố đầu là đã cảm nhận được sự cam go của sân rồi. Và đó là lý do khiến nó tuyệt vời. Ở sân này, các bạn không thể phạm sai lầm rồi cứ thế mà đi tiếp". Tại US Open 1974, trên sân này, cú gạt đầu tiên của Nicklaus khiến bóng lăn quá miệng hố hơn 9 mét.
Ở năm kỳ US Open trên sân Tây trước đây, có đến bốn đấu thủ đăng quang với điểm over par, từ +2 đến +7. Và trong 700 golfer từng tranh US Open trên chiến địa do kiến trúc sư A.W. Tillinghast thiết kế này, chỉ hai người về điểm âm sau bốn vòng đấu tiêu chuẩn, khi Fuzzy Zoeller và Greg Norman cùng đạt -4 sau 72 hố vào năm 1984. Norman bảo toàn par hố cuối bằng pha putt 12 mét. Đứng ở fairway lúc ấy, Zoeller tưởng Norman được birdie nên đã vẫy chiếc khăn trắng tỏ ý đầu hàng. Tuy nhiên, trong trận playoff 18 hố phân định danh hiệu, Zoeller đã thắng "Cá mập trắng vĩ đại".
Cơ quan chủ quản - Hiệp hội Golf Mỹ (USGA) - luôn muốn US Open là "bài thi golf khốc liệt nhất", và Winged Foot đáp ứng được điều đó. Giám đốc Điều hành USGA Mike Davis gọi Tây Winged Foot là "chiến địa tinh hoa của US Open". "Mặt green vừa đẹp vừa phức tạp cùng các hố ngoặt gấp đòi hỏi cú phát bóng thật chính xác. Winged Foot mang lại thử thách ngoạn mục cho các golfer giỏi nhất thế giới", Davis tán dương mặt sân tổ chức US Open kì thứ 120, từ 17/9 đến 20/9.
Tiger Woods từng gần 10 năm thống lĩnh golf thế giới. Nhưng khi đến sân Tây tranh US Open 2006, anh chỉ qua được 36 hố vì liên tục đánh 76 gậy ở cả hai vòng đầu trên mặt sân được điều chỉnh thành par70. Cả giải năm 2006 đó, chỉ hố 5, par5 ghi nhận điểm âm, và trong 12 bảng điểm "under par", mức sâu nhất không quá -2. Còn thành tích bình quân mỗi vòng ở mức 74,99 gậy.
Năm 1929, Bobby Jones cán đích ở điểm +6, nhưng lại thắng trên sân Tây, thời đó còn par72. Ông đánh vòng cuối 79 gậy. Điểm +7 này là thành tích over par vòng cuối cao nhất nhà vô địch giải từ Chiến tranh Thế giới thứ nhất. Từ đó, sân được điều chỉnh về par70 khi có US Open. Và trước khi lấy danh hiệu, Jones phải đấu playoff 36 hố với Al Espinosa. Nhưng để vào cuộc so tài tay đôi này, ông đã giữ được par ở hố thứ 72 bằng cây putter Calamity Jane hỏng ở cách miệng hố 3,6 mét. Do cán gậy bị nứt, Jones khắc phục bằng cách dùng dây cột tạm.
Năm 1959, không ai phá được số gậy chuẩn của sân ở vòng cuối. Chuyện tương tự tái diễn ở vòng mở màn năm 1974. Kỳ đấu năm đó được giới chuyên môn gọi là "Cuộc thảm sát ở Winged Foot", khi Hale Irwin đăng quang ở điểm +7, dương cao nhất trong những lần US Open đến sân Tây. Rồi một trong những phát biểu lừng danh lịch sử golf đã xuất hiện khi giải hạ màn. "Chúng tôi không cố tình nhạo báng trình độ của các golfer giỏi nhất thế giới, mà chỉ muốn tìm ra người xứng đáng", Chủ tịch USGA khi ấy Sandy Tatum nói.
Theo PGA Tour, nhiều người tin rằng, US Open 1974 là đòn trả đũa dư luận đối với giải năm 1973, khi Johnny Miller đánh 63 gậy vòng cuối và thắng trên sân Oakmont.
Các sản phẩm golf đã mang lại cho kiến trúc sư Tillinghast biệt danh "kẻ khủng bố". Sân Tây là một sản phẩm như vậy, không có những bẫy nước lớn, chỉ có vài con lạch nhỏ, địa hình không ngoạn mục. Nó là một bộ 18 hố golf và hố nào cũng hiểm. Đặc sản ở sân này là các khu cỏ rough cao, dày bó hai bên fairway hẹp. "Rough cao đến nỗi không thấy mắt cá chân chứ đừng nói tìm bóng lạc trong đó", một golfer dự US Open 2020 nhận xét.
Và đặc sản mà Tillinghast chiêu đãi các ngôi sao golf là những mặt green đáng sợ. Jack Nicklaus từng thốt lên rằng "chỗ này có một bộ green khó nhất mà tôi từng gặp".
Colin Montgomerie về nhì ở US Open 2006. Ông nói các mặt green của sân Tây đổ dốc nhanh như Augusta National - chiến địa major Masters, thậm chí dốc hơn, nên các golfer sẽ phải ba putt mới chốt được hố. "Từ fairway bạn có thể thấy cả đáy hố đấy", một chuyên gia huấn luyện putt của PGA Tour pha trò về độ dốc của các mặt green sân Tây.
Và mặt green nhiều tầng ở hố 18 trông như bậc thang từ sân lên hội quán.
Vài năm trước, kiến trúc sư Gil Hanse đã được giao nhiệm vụ dựng lại toàn bộ green. Nhiều chỗ được cơi nới rộng hơn từ 15-25% so với kích thước ban đầu. Điều đó cho phép Ban tổ chức có thêm phương án đặt miệng hố để làm cuộc chơi phức tạp hơn.
Phil Mickelson sáu lần về nhì US Open. Cách đây 14 năm, Mickelson đánh vòng cuối và dẫn một gậy khi ở đầu hố 18. Nhưng anh phát bóng lệch trái vào hàng cây. Trong pha thoát ra ngoài, bóng lại vướng cây. Cuối cùng, Mickelson double bogey ở hố 18, tạo nên câu chuyện vuột danh hiệu US Open khét tiếng.
Riêng sơ suất đó đã đáng nhớ, nhưng giới golf cũng không quên những pha "sập hầm" ngay tại hố cuối cùng kỳ của một số danh thủ khác. Montgomerie vung gậy sắt 7 từ fairway, nhưng đường bóng lệch phải, dẫn đến double bogey. Jim Furyk hỏng cú putt 1,5 mét để giữ par. Chung cuộc, Mickelson, Montgomerie và Furyk cùng đứng T2 ở điểm +6, còn Ogilvy đoạt US Open 2006 ở điểm +5.
Trong danh sách 144 golfer dự US Open 2020, Mickelson và Woods cùng 13 người khác tái ngộ sân Tây sau 14 năm. "Siêu Hổ" đánh tập hàng ngày từ cuối tuần trước và chỉ chọn nửa sau sân. Mickelson thì vẫn loay hoay cải thiện độ chính xác trong cú đánh đầu hố.
Ban tổ chức cắt ngắn cỏ rough hôm 15/9 và sẽ để mặc đến cuối giải. Với dự báo thời tiết mát mẻ vào ban đêm đến cuối tuần, nhiều khả năng cỏ rough sẽ cao nửa gang tay hoặc hơn còn tốc độ green ở mức 12.0 từ đầu giải và sẽ lên 13.0 sau mỗi ngày do môi trường khô ráo.
"Tôi thích khả năng có nhà vô địch ở điểm +6. Họ phải cẩn thận thì điểm mới không dương cao hơn. Nếu có gió, sân còn gắt hơn nữa. Ai mà biết chuyện gì xảy ra", HLV trưởng ở Winged Foot Mike Gilmore nhận định về US Open lần này.
Quốc Huy tổng hợp