Ngày 29/3/1989, trong trại giam tại Tokyo, hai cảnh sát hỏi cung riêng biệt hai thanh thiếu niên. Vài ngày trước, cô gái 19 tuổi báo cảnh sát hai người này cưỡng hiếp mình. Quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện trong phòng một thanh niên còn có đồ lót nữ, nghi ngờ có thể liên quan đến các vụ án tương tự.
Khi hỏi cung, một cảnh sát vờ hỏi dò: "Tại sao cậu lại giết người?". Thanh niên giật mình, cho rằng đồng bọn đã khai mọi chuyện, liền thừa nhận đã tham gia cưỡng hiếp và sát hại một cô gái, phi tang tại bãi chôn rác.
Cảnh sát hỏi cung nghe xong đã rất kinh ngạc, vì chính họ cũng chỉ thử dò hỏi theo nghiệp vụ, không ngờ lại phát hiện vụ giết người. Sáng sớm 30/3, cảnh sát Tokyo dẫn thanh niên này đi tới bãi chôn rác.
Người bị hại là Furuta Junko, sinh năm 1971, đang học cấp ba. Junko xinh đẹp, lễ phép, thành tích học tập tốt. Cha mẹ Junko luôn yên tâm, cho cô cuộc sống rất tự do.
Junko dự định sau khi tốt nghiệp cấp ba sẽ đi du lịch. Cô không định xin tiền cha mẹ mà tận dụng thời gian rảnh đi làm thuê kiếm tiền. Từ tháng 10/1988, hết giờ học, nữ sinh lại đến một xưởng nhựa làm thuê.
Khoảng 20h ngày 25/11/1988, Junko đi từ xưởng nhựa về nhà như thường lệ. Thiếu nữ vừa đạp xe đạp trên đường vừa hát khe khẽ, đột nhiên người lái chiếc xe máy từ phía trước từ từ chạy tới đạp cô. Junko loạng choạng ngã xuống đất, đúng lúc này một thanh niên tầm tuổi cô đi tới, đỡ Junko lên.
Gã nói với Junko, kẻ lái xe máy đó là một tên điên, thường xuyên đạp những người đi đường khác, chính mình cũng từng bị đạp ngã và sẵn sàng đưa Junko về nhà. Junko cảm thấy may mắn vì gặp được người tốt, không hề biết đây là cạm bẫy do hai kẻ bất hảo bày ra.
Kẻ vờ quan tâm đến Junko tên là Hiroshi Miyano, khi đó 18 tuổi. Người đi xe máy đạp Junko là Shinji Minato, 16 tuổi. Cả hai đã bỏ học.
Khi Junko bị dẫn tới một kho hàng bỏ hoang, Hiroshi liền lộ bộ mặt thật, đe dọa, ép cô đến một khách sạn cưỡng hiếp. Sau đó, Hiroshi gọi điện cho Shinji tới. Lúc này Shinji đang ở cùng chỗ với hai thiếu niên bất hảo khác. Chúng thống nhất sẽ giam giữ Junko. Khoảng 3h ngày 26/11, cả đám ép Junko về nhà Shinji, đe dọa nếu chạy trốn sẽ sát hại cả nhà cô.
Đêm đó Junko không về nhà, cha mẹ cô cũng không nghĩ nhiều, vì thỉnh thoảng Junko cũng đến ngủ ở nhà bạn học. Điểm khác biệt duy nhất là lần này Junko không gọi điện thoại về báo với họ một tiếng.
Đến ngày 27/11, Junko mất tích quá 24 tiếng, cha mẹ cô bắt đầu sốt ruột, đi tới đồn cảnh sát trình báo. Nhưng cảnh sát còn chưa kịp triển khai tìm kiếm, Junko đã gọi điện về nhà, nói mình đến nhà bạn học chơi mấy ngày, cha mẹ không cần lo lắng. Nếu cha mẹ đã báo cảnh sát thì hãy báo lại là đã tìm thấy con gái.
Vài ngày sau, Junko lại một lần nữa gọi điện thoại cho mẹ, nói phải mấy hôm nữa mới về. Mặc dù cảm thấy không hài lòng, mẹ Junko chỉ dặn con cố gắng về nhà sớm một chút. Lại qua vài ngày, Junko gọi điện thoại về nhà lần thứ ba. Lần này mẹ Junko không chịu được nữa, mắng con gái qua điện thoại, bắt về nhà.
Tâm lý đang kích động, người mẹ không phát hiện giọng nói của Junko rất yếu ớt, cũng không để ý ngữ điệu của cô không bình thường. Đây cũng là lần trò chuyện cuối cùng của hai mẹ con.
Junko bị đám trai bất hảo giam cầm và hành hạ tới 41 ngày. Bọn chúng đe dọa, ép Junko gọi điện về nhà báo bình an để cha mẹ cô không báo cảnh sát. Bọn chúng nói với cha mẹ Shinji rằng Junko là bạn gái của Shinji để tránh họ nghi ngờ. Suốt 41 ngày, cha mẹ Shinji không hỏi han gì về chuyện xảy ra trên tầng hai nhà mình, cuối cùng dẫn đến kết cục không thể cứu vãn.
Junko cũng đã tìm cách chạy trốn nhưng đều thất bại. Một ngày đầu tháng 12, thấy đám côn đồ ngủ say, Junko lẳng lặng đi xuống tầng một. Nhìn thấy chiếc điện thoại trên bàn, Junko gọi điện báo cảnh sát, nhưng tiếng quay số lại khiến Hiroshi giật mình tỉnh giấc, dập điện thoại rồi đánh đập Junko. Khi cảnh sát gọi điện lại hỏi thăm, Hiroshi chỉ nói "Gọi nhầm số" rồi cúp máy.
Ngày 4/1/1989, Hiroshi đánh bạc thua lớn nên trút toàn bộ giận dữ lên người Junko từ 6h đến 10h. Junko trút hơi thở cuối cùng, kết thúc những tháng ngày tăm tối.
Thấy Junko tắt thở, đám thanh thiếu niên bàn cách xử lý thi thể. Cuối cùng bọn chúng mua xi măng, lấy trộm cát và gạch, xây thành hình trụ tròn cho thi thể Junko vào rồi xây bịt lại, mang tới vứt ở bãi chôn rác.
Điều tra về đám thanh thiếu niên, cảnh sát phát hiện Hiroshi là kẻ cầm đầu, có cha làm việc tại công ty chứng khoán, mẹ là giáo viên piano. Thoạt nhìn gia đình này có vẻ là môi trường tốt, nhưng thực ra cha Hiroshi ngoại tình, chuyển đến ở nhà của tình nhân.
Mẹ Hiroshi không quan tâm, mặc kệ con trai thích làm gì thì làm. Kết quả là từ thời tiểu học, Hiroshi đã bắt đầu trộm cắp, đánh nhau. Lên đến cấp ba, Hiroshi ngày càng ngỗ ngược, tự ý bỏ học, giao du với các thành phần bất hảo.
Shinji có một gia đình cơ bản hơn, nhưng cha Shinji luôn dạy con cái bằng roi vọt. Bị điểm kém đánh một trận, không làm việc nhà đánh một trận, thậm chí nửa đêm hàng xóm vẫn nhìn thấy Shinji bị cha đuổi chạy khắp ngõ. Khi lên đến cấp ba, Shinji đã cao to hơn cha mình. Khi đang học lớp 11, Shinji bỏ học.
Hai nam sinh còn lại cũng có hoàn cảnh gia đình tương tự, cha mẹ đều ly dị từ lúc đang học tiểu học, cả hai đều sống cùng với mẹ. Nhưng hai bà mẹ đều bận lo sinh kế, không có thời gian quan tâm và dạy bảo con nên chúng sớm đi theo đám Hiroshi chơi bời lêu lổng.
Kết quả xử án cũng trở thành vấn đề gây tranh cãi. Do tất cả thủ phạm đều là trẻ vị thành niên theo quy định của Nhật Bản, Hiroshi bị tuyên án 20 năm tù, mãn hạn tù năm 2009, còn đám đồng phạm đều chỉ bị phạt 4-5 năm tù. Sau khi ra tù, cả nhóm tham gia các băng nhóm xã hội đen, tiếp tục gây phiền phức cho xã hội.
Khang Diệp (Theo Toutiao)