Tôi cũng từng giống tác giả bài viết Bỏ việc mở quán cà phê, tôi hối không kịp vì mất sạch 150 triệu đồng. Tuy nhiên thời điểm đó tôi đang làm tốt công việc và có mối qua hệ tốt với sếp và mọi người.
Khi có được một ít tiền trong tay, tôi cùng bạn bè quyết định hùn vốn mở công ty, mặc cho sếp và mọi người can ngăn, khuyên nhủ.
Và đó là quyết định sai lầm. Tôi đã mất hơn 2 năm để đương đầu với muôn vàn khó khăn, căng thẳng. Cũng chính lúc này người bạn gái mà tôi yêu thương nhất cũng chia tay.
Chuyện gì đến rồi sẽ đến, tôi đã phá sản với một khoản nợ và hai bàn tay trắng. Tôi bắt đầu viết CV và nộp cho nhiều công ty. Tuy nhiên công việc không như tôi muốn. Tôi phải cực lực làm rất nhiều việc và có thể nói như một người lao động chân tay.
Tôi nhận 3 việc một lúc, bắt đầu từ 7h đến 11-12h đêm mới về phòng. Một công việc chuyên môn với mức lương không đủ sống cơ bản. Một việc vác hóa chất y tế (bào chế thuốc) và một việc giao hàng các máy tập thể dục thẩm mỹ (hàng cồng kềnh).
Tôi luôn ấp ủ rồi sẽ tìm được công ty phù hợp, rồi ngày ấy cũng đến. Tôi đã tìm được công ty khá tốt, có mức lương và chính sách có thể trang trải được cuộc sống hằng ngày và tiết kiệm được một ít hàng tháng.
Sau đó tôi không ngừng nỗ lực tìm kiếm, xin vào các tập đoàn lớn hơn, lương cao hơn. Hiện tại tôi có một cuộc sống tương đối thoải mái (tuy vẫn còn ở trọ) và đã có một mái ấm hạnh phúc với vợ và còn trai mới sinh ít tháng.
Đối với tôi, thất bại sẽ không đến với người từng thất bại mà sẽ đến với người thiếu quyết tâm và thiếu nghị lực. Hãy cố gắng và cống hiến hết mình rồi một ngày thành công sẽ mỉm cười với bạn.
>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến tại đây.