Không có “tuần trăng mật” trên Sapa phủ tràn tuyết trắng, cũng không được sánh bước bên nhau dưới ngàn thông vi vút của Đà Lạt mộng mơ và cũng chưa từng được hòa vào em giữa biển xanh cát trắng của Nha Trang dạt dào sóng vỗ. Ba ngày! Ba ngày vợ chồng chưa trọn hơi ấm, anh lại vác ba lô lên đường công tác. Dẫu có bịn rịn, dẫu có chút day dứt nhưng anh vẫn luôn vững tâm rong ruổi trên khắp cung đường quê hương. Vì anh biết rằng, nơi em là nơi rất gần, gần như mùa xuân đang tới.
![doi-trau-ngay-cuoi-1422903308-9275-14232](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/doi-trau-ngay-cuoi-1422903308-9275-1423216017.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=3DZsYIOU-3Ha3XqVSdFe_A)
Vợ! Sao giờ em mới chịu xuất hiện! Em có biết rằng, chưa được bên em, anh “khổ” thế nào không! Này nhé, chiều 29, 30 Tết anh phải một mình loăng quăng lau chùi, dọn dẹp nhà cửa hết từ tầng trên xuống tầng dưới, từ trong nhà ra tận ngoài ngõ, lại còn quét cả khoảng đường cái dài mênh mông nữa. Xong việc, lại đến khoản rửa lá bánh, vặt lông gà rồi “đánh bóng” trái cây cho bố sắp bàn thờ, quét vôi cho cây… Anh phụng phịu: “Nhà có mỗi công tử mà mẹ chẳng chiều gì cả”. Mama của chúng mình không những không chút “xót thương” lại còn cười… bí hiểm: “Cứ ở đấy mà lông nhông, không lấy vợ, còn hành hạ nhiều con ạ”. Chưa hết, sáng mồng một, cả nhà hành quân chúc Tết ông bà. Vừa đến đầu ngõ, chưa kịp “phát ngôn giọng bà nội đã… sang sảng: “Bà chúc thằng cháu ế của bà năm nay “phải” lấy được vợ nhé”.
Hự, đầu năm đã bị “khủng bố”! Lí nhí chúc tụng, mừng tuổi bà và mấy đứa em, anh lủi vội xuống bếp. Dại gì mà ở trên nhà… hóng hớt, ngồi nghe mấy bậc cao niên “giáo huấn” có mà chẳng đau đầu chết toi. Đúng là chạy trời không khỏi nắng, vừa thấy mặt, ngay lập tức bà cô lớn tiếng: “A, hàng tồn kho, sắp bát đĩa đi cháu”. Lụi cụi một hồi, con em nhà ông chú vỗ vai, thỏ thẻ, an ủi: “Anh Hoan không lấy được vợ phải vào bếp là đúng rồi”…
![ngay-hanh-phuc-1422903317-7208-142321601](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/ngay-hanh-phuc-1422903317-7208-1423216018.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=xeiTMjfG7aWlWIgFCGew_A)
Vợ à! Năm xưa, anh nghĩ lấy vợ chỉ là để sinh con, đẻ cái nối dõi tông đường, là trách nhiệm đối với gia đình, tổ tiên, dòng họ. Thế rồi, vợ (lúc y mới gọi là bạn thân) đến bên anh, kéo anh khỏi căn phòng chật chội mịt mù khói thuốc, mở toang cánh cửa tưởng chừng như đã kẹt cứng bởi cánh bản lề gỉ sét trong trái tim sau tình yêu đầu tan vỡ. Có vợ (lúc ý mới gọi là em yêu), anh không còn phải một mình ngơ ngẩn, bơ vơ trong góc nhỏ của quán cà phê quen. Có vợ, anh yêu hơn con đường quanh co dẫn về tổ ấm, yêu những buổi hoàng hôn vợ tựa cửa đứng đợi bữa cơm chiều thứ 7. Và có vợ, anh hiểu thêm được rằng: lấy vợ còn là trách nhiệm với bản thân, đặc biệt là với con tim - con tim để yêu thương và được yêu thương.
Xuân e lệ nấp sau trong nụ hoa đào hàm tiếu, xuân đang về với đất trời và xuân đã ngập tràn, náo nức lòng người. Đầy lồng ngực hơi thở mùa xuân mới, anh hăm hở in dấu chân trải dài theo mạng cáp viễn thông. Anh mong sao công việc thầm lặng của mình góp phần làm cầu nối yêu thương cho người với người đang bị ngăn sông cách núi. Anh mong sao những người đang phải mưu sinh miền viễn xứ, những người đang phải lặng thầm đón Tết tha hương có được cuộc gọi thật tròn âm, rõ tiếng. Và anh tha thiết mong sao, từng dòng, từng dòng tin nhắn của những người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu không bị “lạc đường” vì nghẽn mạng trong khoảnh khắc giao mùa thiêng liêng.
![llam-com-moi-thong-gia-1422903-6020-9964](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/llam-com-moi-thong-gia-1422903-6020-9964-1423216018.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=cwUmGoS7iQcEf_y9mb3XYg)
Vợ! Đã gần đến ngày ông Công, ông Táo chốt “sổ sách” về trời, anh cũng sắp được trọn ngày bên em, sắp được Mama chúng mình “hành hạ” với những lá dong, những dưa, những hành, những giò, những chả… Và đêm 30, hai mái đầu bạc thảnh thơi nhâm nhi tách trà cùng với chương trình cuối năm mà các cụ vẫn hằng mong đợi. Còn anh, sẽ bên “đồng minh vợ” giữ ngọn lửa hồng nồi bánh, sẽ cùng vợ sửa soạn mâm cỗ thơm thảo dâng lên bàn thờ tổ tiên. Dưới làn hương trầm dìu dịu ngọt, các cụ chứng giám cho ước nguyện chân thành về nếp nhà yên ấm, vang giọng cười hào sảng của cha, ấm áp nụ cười nơi mẹ, trong vắt tiếng tiếng cười trẻ thơ!
Thanh Hoan
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Gửi bài dự thi tại đây. |