Người gửi: Bùi Việt Thành
Gửi tới: Ban Xã hội
Tiêu đề: Trách nhiệm từ phía Nhà trường chỉ đến vậy thôi sao
Quyết định cách chức Hiệu trưởng, chuyển công tác và quyết định tương tư với ông Lê Văn Xem, Tổng phụ trách Đội chỉ là biện pháp tình thế nhằm làm dịu dư luận. Với vai trò của mình, ông Hiệu trưởng và ông Tổng phụ trách đội đâu có thể thay mặt pháp luật phán xét em Trâm trước khi giao cho công an.
Sao chúng ta không dùng các biện pháp giáo dục, hướng các em đến cách giải quyết nhẹ nhàng, tìm ra số tiền bị mất chứ không phải nạt nộ, đe dọa các em? Gần đây, khi các vụ việc vi phạm đạo đức của thày cô giáo đang làm đau lòng dư luận thì vụ việc này như giọt nước làm tràn ly.
Tại sao các vụ vi phạm trên không được thày cô cập nhật và phổ biến cho các giáo viên trong trường, tránh các sai lầm về sau. Như vậy, ngoài sai phạm về mặt trách nhiệm quản lý, chúng ta nên xem xét đến trách nhiệm hình sự đối với ông hiệu trưởng và ông tổng phụ trách đội.
Chúng ta đang hướng đến một nhà nước Pháp quyền. Vậy mà một cơ quan không có quyền hành pháp lại cho mình thay mặt pháp luật đe dọa để các em nhận tội. Nên xét trách nhiệm của ông Hiệu trưởng và ông Tổng phụ trách đội hơn là thuyên chuyển công tác.
Người gửi: Trần Việt Anh
Gửi tới: Ban Xã hội
Tiêu đề: Tôi đang tức giận và phẫn uất!
Không thể chấp nhận được sự biện hộ nào từ nhà trường, công an xã. Tại sao với cả một nhà trường mà chỉ để tìm ra 47.000 đồng cũng phải nhờ đến công an? Ông hiệu trưởng, Tổng phụ trách đội không còn biện pháp nào nữa sao? Ông chịu sức ép gì từ phía gia đình của một em học sinh còn lại để phải đưa Trâm ra công an? Tôi nghĩ quyết định của nghành giáo dục là hoàn toàn chính xác, phải cách chức ngay.
Còn về công an xã, tôi cũng không thể hình dung nổi sự kém hiểu biết của những người thực thi pháp luật ở đây. Ai cho họ cái quyền được nhân danh pháp luật hỏi cung, dọa nạt một cháu bé như vậy? Đó là hành vi vi phạm pháp luật và không chỉ đơn giản là xử lý hành chính vì kém hiểu biết gây hậu quả nghiệm trọng mà cần phải được xử lý nghiêm minh để làm gương.
Tôi không hiểu họ đã làm gì để cháu Trâm hoảng loạn như vậy. Tôi rất xúc động và thương cháu Trâm. Nếu con gái tôi mà bị như vậy, chắc tôi sẽ phát điên vì tức giận và phẫn uất.