Lưu Quang Minh quê An Sơn, Liêu Ninh, sinh năm 1954, xinh đẹp nổi bật, là "Hoa khôi học đường" suốt những năm trung học. Minh sớm biết tận dụng vẻ ngoài nên ở đâu cũng có những chàng trai sẵn sàng giúp, tặng quà và phục tùng.
Tốt nghiệp đại học, Minh làm nhân viên văn phòng tại phòng thuế quận, thuộc Cục Thuế thành phố An Sơn. Sự nghiệp lận đận, tự thấy không thể dùng trí tuệ để thăng tiến, Minh đi đường tắt.
Ở tuổi 22, Minh kết hôn với cấp trên, hơn 20 tuổi. Chú của anh ta là Trưởng phòng tổ chức cán bộ Cục Thuế thành phố An Sơn. Hai năm sau, Minh từ nhân viên hành chính văn phòng, trở thành chuyên viên quản lý thuế, dưới sự cất nhắc của chú nhà chồng. Lương vẫn thấp, công việc nhạt nhẽo, Minh lại nghĩ cách đổi đời.
Tận dụng các dịp lãnh đạo Cục Thuế tỉnh đến An Sơn kiểm tra công việc, Minh ăn vận trang điểm cầu kỳ, quyết xin đi tiếp đón. Sự xinh đẹp và duyên dáng khiến Minh lọt vào mắt xanh của nhiều quan chức lớn. Họ bắt đầu qua lại, lấy tình dục đánh đổi. Sự nghiệp của Minh "lên như diều".
Chưa đầy 5 năm, Minh thăng chức trưởng phòng, 7 năm lên cục phó. Cô bị cáo buộc, quan hệ ngoài luồng với hơn 40 lãnh đạo các cấp để leo lên chức Cục trưởng Cục Thuế An Sơn, chỉ sau hơn 10 năm.
Ở tuổi ngoài 40, nhan sắc bắt đầu xuống dốc, nữ cục trưởng chi nhiều tiền làm thẩm mỹ. Bà đến Thượng Hải, Hong Kong, Singapore, Hàn Quốc và Mỹ để chỉnh hầu hết bộ phận cơ thể.
Nữ Cục trưởng đặc biệt chăm chút vòng ba, riêng chi phí phẫu thuật tốn nửa triệu nhân dân tệ. Đây là lý do Minh nổi tiếng ở An Sơn với biệt danh "cặp mông đắt nhất thành phố".
Tổng số tiền quan bà dùng vào công cuộc lột xác bản thân, sau này được tính sơ bộ 5 triệu nhân dân tệ (hơn 17 tỷ đồng), số tiền lớn những năm đầu 2000 và ngay cả bây giờ. Song với bà Minh, 5 triệu nhân dân tệ của 23 năm trước, cũng chỉ là "giọt nước".
An Sơn là thành phố lớn thứ ba của tỉnh Liêu Ninh và là một trong những thành phố công nghiệp nặng, nhiều doanh nghiệp rất lớn. Khi bà Minh là trưởng Cục Thuế, tiền thuế hàng năm của An Sơn lên tới hơn 6 tỷ nhân dân tệ. Theo cơ quan điều tra, 1/8 số này đã vào túi đường dây tham ô do bà Minh đứng đầu.
Khi đương nhiệm, bà bị cáo buộc lợi dụng quyền hạn, móc nối doanh nghiệp để điều chỉnh thuế, giảm thuế bất hợp pháp, mở rộng phạm vi thu, thay đổi cấp ngân sách, đút túi riêng tiền chênh lệch. Lượng người đến cầu cạnh nhờ vả cũng tăng, chủ yếu doanh nghiệp lớn. Đây cũng là nguồn thu lớn giúp túi tiền bà ta thêm nặng.
Những lá đơn tố cáo
Lý Văn Quyên tốt nghiệp đại học năm 1983, vào Cục Thuế An Sơn. Từ năm 2000, Quyên làm việc trong bộ phận kế toán của Chi cục Thuế và đã phát hiện các sai phạm như điều chỉnh thuế một cách giả tạo, hoàn thuế bất hợp pháp và thay đổi mức ngân sách. Sau thời gian quan sát, Quyên cho rằng Cục Thuế An Sơn đã vi phạm nghiêm trọng, rất có thể có sự móc ngoặc giữa Cục Thuế và doanh nghiệp.
Do dự nhiều tháng, đến tháng 5/2002, bà Quyên đến Bắc Kinh với các tài liệu thu thập được, gửi Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương, Văn phòng Kiểm toán và Cục Thuế Nhà nước.
Trong những bức thư tố giác, bà Quyên không nhắm mục tiêu vào một người cụ thể, chỉ nêu các sai phạm của Cục Thuế. Nhưng với vai trò đứng đầu tổ chức, bà Minh sẽ phải chịu trách nhiệm.
Báo cáo của Quyên sau này được báo chí nhận định "phá vỡ các quy tắc ngầm mà không ai dám làm vào thời điểm đó, xáo trộn một chuỗi lợi ích khổng lồ của các tham quan".
Ngày 10/6/2002, An Sơn xôn xao bởi sự xuất hiện của uỷ ban kiểm tra đặc biệt liên ngành, xác minh thư tố giác. Danh tính người tố giác, trên lý thuyết, được bảo mật, nhưng bằng một cách nào đó, quan chức Cục Thuế An Sơn vẫn biết đó là Quyên.
Cô bị cả cơ quan bài xích và bị luân chuyển đến Phòng thuế quận Thiết Đông của An Sơn. Cục trưởng Minh trực tiếp đến gặp và có cuộc dằn mặt đanh thép giữa trụ sở, tuyên bố Quyên là loại cán bộ "sâu mọt", giữ được công việc đã là mở lượng khoan hồng.
Quyên biết đã "cưỡi trên lưng cọp", sau Tết Nguyên Đán năm 2003 tiếp tục gửi thư tố giác, lần này đề cập thẳng đến bà Minh. Nhưng Quyên không ngờ lần này, bản báo cáo được chuyển lại cho Cục Thuế An Sơn để "tự kiểm tra". Vài tuần sau, Quyên bị sa thải.
Tháng 10/2003, Cục Thuế trả lời bằng văn bản đến Văn phòng Kiểm toán và Cục Thuế Nhà nước, kết luận rằng nội dung tố giác "vô căn cứ". Nhưng Quyên không ngồi yên, tiếp tục báo cáo bị sa thải không lý do.
Dưới sự can thiệp của Cục Quản lý Thuế Nhà nước, bà Quyên cuối cùng đã trở lại làm việc vào tháng 2/2004. Cục trưởng Minh tiếp tục những cuộc dằn mặt và gây áp lực, khó dễ cho kẻ "tạo phản". Bà Quyên lần thứ ba gửi tố giác với Cục Thuế Nhà nước.
Ngày 3/9/2004, ba cảnh sát bất ngờ đến Phòng thuế huyện Thiết Đông, đọc lệnh tạm giữ bà Quyên với cáo buộc "làm hoen ố danh tiếng của các lãnh đạo Cục Thuế An Sơn". Sau một tháng tạm giam, bà Quyên bị Ủy ban Lao động Cải tạo An Sơn "kết án" một năm lao động cải tạo.
Cơ quan này cho rằng bà vu khống, làm đơn thỉnh cầu vô lý, xáo trộn trật tự công việc của các cơ quan nhà nước. Cùng lúc này, Cục Thuế An Sơn ra quyết định sa thải bà Quyên vì vắng mặt nơi làm việc quá 30 ngày không báo cáo.
Song chính lúc này, Cục Thuế An Sơn có đợt thay đổi nhân sự. Tháng 12/2005, Trưởng Cục Thuế thành phố Đan Đông, tỉnh Liêu Ninh, được điều động thay vị trí của bà Minh.
Trở về sau thời gian lao động công ích, bà Quyên được bố trí trở lại công việc ở địa phương khác, tháng 11/2006 nhưng luôn bị nhìn nhận như kẻ sẵn sàng "đâm sau lưng" đồng nghiệp.
Bà Minh khi này đã 52 tuổi nên nghỉ việc tại Cục Thuế An Sơn.
Các báo cáo, tố giác của bà Quyên cuối cùng đã được Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương chỉ đạo điều tra. Cục trưởng Lưu Quang Minh bị "song quy" (cách ly để điều tra trong một thời gian không hạn định). Vụ án được khép lại vào nửa đầu năm 2008 với cáo buộc bà Minh và nhiều cựu cán bộ Cục Thuế An Sơn vi phạm quy định thuế và tham ô tài sản.
Kết luận điều tra cho thấy, trong nhiệm kỳ Cục trưởng, bà Minh cùng các đồng phạm đã tham ô hơn 800 triệu nhân dân tệ tiền thuế mỗi năm. Do tính chất nhạy cảm của vụ án và số tiền quá lớn, việc bà ta bị tuyên án ra sao, chưa bao giờ được nhà chức trách công bố.
Hải Thư (Theo Zhuanlan, PeopleCN, NewsYouth, QQ, Sohu)