Tôi 34 tuổi, vợ 28 tuổi, con gái 6 tuổi. Chúng tôi cưới nhau từ năm 2019, sau khoảng 6 tháng quen biết. Tôi thừa nhận bản thân đi đến quyết định hôn nhân là hơi nóng vội, suy nghĩ chưa thấu đáo. Hồi quen em, tôi thấy em không có công việc ổn định, phương tiện đi lại và laptop cá nhân cũng không có.
Ở cùng em một thời gian, tôi mới biết em còn thiếu tiền trọ đến 2-3 tháng, bị chủ nhà hối thúc và đòi nợ. Tiền trọ em ở một mình mà gấp 3 lần của tôi thời điểm đó. Sau khi cưới năm 2019, vợ nghỉ làm ở công ty cũ vì không được đóng BHXH và chỉ làm theo kiểu cộng tác viên. Vì có con và không có bằng cấp nên em không xin việc ở công ty nào khác, ở nhà khoảng 2 năm. Để vợ tiết kiệm và tìm hiểu thêm thông tin các công ty, kinh tế, tôi chỉ cho em chơi chứng khoán, đó là sai lầm nghiêm trọng của tôi.
Từ ngày vợ chơi chứng khoán, em giấu tôi bán sạch số vàng cưới của hai đứa, sau một năm tôi mới phát hiện. Trước khi kết hôn, tôi bán một miếng đất ở Củ Chi, em tìm đủ mọi lý do để mượn 200 triệu đồng, bảo đi đầu tư, hứa sẽ trả, giờ cũng không thấy gì. Em còn giấu tôi vay mượn ở quê nhà một số tiền lớn, tầm 450 triệu đồng. Ở quê họ cũng biết và dựa vào uy tín của tôi nên tin tưởng là hai vợ chồng mượn. Rồi số tiền này em cũng không trả nổi, đến giờ nghe đâu bố mẹ phải trả thay em.
Tôi tra dư nợ các khoản thẻ tín dụng và vay tín chấp của vợ, còn nợ tầm 400 triệu đồng. Tôi không thể nào hiểu cách chi tiêu của vợ. Trước giờ lương tôi khoảng 30 triệu đồng, cộng với công việc kinh doanh của công ty riêng, tổng thu nhập hàng tháng 50-60 triệu đồng. Việc học của con hay mọi chi phí sinh hoạt trong nhà sau này, tôi nhắm vừa đủ đưa cho vợ đóng. Bố vợ và gia đình vợ thường xuyên mượn tiền tôi, từ 10-20 triệu đồng mỗi lần.
Từ ngày tôi kiểm tra dư nợ của vợ đến giờ, hầu như vợ chồng không nói chuyện. Tôi đi làm, vợ lo cho con, thật sự bản thân khá mông lung. Nhìn con, tôi rất khó xử nếu vợ chồng phải ly hôn. Mong được các bạn chia sẻ.
Thanh Hòa