Tôi và vợ đều 29 tuổi, kết hôn được bốn năm, có con gái hơn hai tuổi, cuộc sống khá êm đềm, không có mâu thuẫn gì lớn. Chúng tôi đang thuê căn nhà của người thân bên vợ tại Hà Nội, giá thuê rẻ hơn chỗ khác khác. Vợ chồng gửi con nhờ ông bà nội ở quê trông giúp, đồ ăn ông bà nội ngoại gửi ra nên hàng tháng chi phí sinh hoạt, bỉm sữa, tiền học ở quê cho con khoảng 12 triệu đồng. Tôi làm văn phòng, một năm trở lại đây lương 18-20 triệu đồng, lương vợ khoảng 12 triệu đồng.
Hàng tháng tôi đều chuyển lương cho vợ giữ, trung bình khoảng 15 triệu đồng, số còn lại để xăng xe, trả dần nợ tín dụng (nợ mua đồ của vợ đồng và mua điện thoại cho em vợ), thỉnh thoảng mua đồ ăn tối vì đa số tôi nấu ăn. Tôi không hỏi và không quan tâm tới số tiền vợ tiết kiệm được, năm trước có hỏi vợ chỉ bảo được hơn trăm triệu, không nói cụ thể, đang cho người thân vay mà không thông báo với tôi. Hồi cuối năm vừa rồi, vợ rút ra 40 triệu đồng gửi ông bà.
Gần đây, con phải nằm viện dài ngày, chi phí khá nhiều và thanh toán bằng thẻ tín dụng của tôi. Lúc này tôi mới hỏi rút tiền tiết kiệm để trả nợ thẻ thì vợ bảo tiền tiết kiệm tiêu chỉ còn 15 triệu đồng, tức là hàng tháng không tiết kiệm được thêm mà phải rút từ tiết kiệm ra để tiêu. Điều tôi suy nghĩ không phải vợ tiêu hết tiền, số tiền vợ chồng kiếm được cũng không nhiều, chỉ là khi tôi hỏi chi tiêu những khoản nào thì vợ không đồng ý nói. Việc này làm tôi suy nghĩ và có chút thất vọng. Hay vợ còn đang giấu tôi việc gì?
Tôi đề xuất là từ giờ hàng tháng sẽ chuyển tiền sinh hoạt, bỉm sữa, tiền học cho con, còn lại giữ để trả nốt số nợ tín dụng và tiết kiệm. Lương của vợ và số tiết kiệm trước đây vợ giữ, tự tiêu, tôi không ý kiến gì nữa. Tôi biết mình đang có vấn đề về tâm lý, suy nghĩ quá nhiều dù việc đó có thể nhỏ nhặt đối với người khác. Tôi phải làm gì với những vấn đề của mình?
Thanh Hoàng