Tôi và vợ yêu từ thời trung học được hơn 10 năm và kết hôn 4 năm. Tôi 31 tuổi, hai vợ chồng đều có công việc ổn định và thu nhập của tôi là chính. Do ở nhà mẹ tôi nên mâu thuẫn giữa vợ và mẹ chồng, chị chồng khó tránh khỏi. Một phần do sự giáo dục của hai gia đình khác nhau, nhà tôi rất nghiêm khắc, còn nhà vợ lại dễ hơn nhiều. Sau 2 năm, vợ tôi có bầu, cũng là lúc tôi quá mệt mỏi với các mâu thuẫn nên chủ động cho vợ về bên ngoại dưỡng thai, tôi cũng theo cô ấy. Mọi thứ đều ổn, khi bé chào đời, chúng tôi mua một căn hộ, vợ nghỉ việc chăm con vì lúc này thu nhập của tôi rất tốt, lại tự chủ thời gian, địa điểm làm việc.
Tuy nhiên, vợ ngày càng cảm thấy tôi không tôn trọng cô ấy, không còn được tự do, không ngọt ngào, phải ở nhà chăm con mãi nên muốn đi làm để khẳng định mình. Vì thế được một thời gian ngắn là cô ấy nổi giận, nói những câu vô cảm rằng tôi không phụ giúp hay chơi với con dù chỉ một chút, dùng tiền ép cô ấy ở nhà. Nhưng thực tế tôi luôn thức khuya dậy sớm, thường làm việc nhà và làm rất giỏi, tất cả tiền bạc vợ giữ, tôi chăm con khi cô ấy nấu ăn và hay tổ chức dã ngoại hoặc ăn nhà hàng. Nhưng tôi không phải người ngọt ngào, lãng mạn như "chồng người ta" mà vợ tôi hay kể.
Đỉnh điểm đã 2 lần vợ đòi ly dị hoặc ly thân và lần này tôi ly thân thật. Tôi dọn đồ đi, để lại nhà và tiền cho cô ấy. Tôi sẽ cùng bà nội chăm con, sáng đón con đi, tối lại về ngủ với mẹ. Tôi không chịu được thế này, muốn ly dị và xin quyền nuôi con nhưng vợ không chấp nhận, cô ấy biết theo luật con nhỏ sẽ theo mẹ (con tôi dưới 36 tháng). Không đạt được thỏa thuận, tôi rất buồn và thương con. Tôi trả con về cho vợ và đi đây đó du lịch. Giờ vợ muốn tôi quay về vì không thể chăm con một mình. Tuy vợ đã xin được việc làm như ý, nhưng mâu thuẫn mới sẽ luôn xảy ra, và cô ấy không biết giới hạn, không cần lý lẽ. Tôi rất thương nhớ con. Tôi đã giải thích rất nhiều nhưng vợ vẫn ngang bướng, nói tính mình vậy nên tôi phải hiểu cho cô ấy. Tôi nên làm gì? Xin chuyên gia và độc giả cho lời khuyên.
Hải
Chuyên gia tham vấn tâm lý Phong Nguyên gợi ý:
Hải thân mến,
Với tình hình hiện tại, chắc chắn anh không thể làm gì để vãn hồi cuộc hôn nhân bởi đang có quá nhiều biến số. Điều tốt nhất mà anh có thể làm lúc này là giữ tinh thần bình tĩnh, cân bằng để tránh ảnh hưởng đến khả năng ra quyết định của mình.
Việc giải thích hay nói lý với vợ, nếu chưa từng có hiệu quả trong quá khứ, thì không có cơ sở để tin tưởng sẽ có hiệu quả trong tương lai. Trên quan điểm chuyên môn, tôi cho rằng ly thân là một bước đi tốt và hợp lý vào lúc này. Bước đi này giúp cả hai có không gian và thời gian nhìn nhận lại vấn đề. Tuy nhiên chỉ nên xem đó là một giải pháp tình thế tạm thời chứ không phải dài hạn.
Thời gian anh và vợ tạm tách ra, hình ảnh của hai bên sẽ dễ dàng bị bóp méo hoặc di dịch dựa trên những kỳ vọng và ký ức không hoàn chỉnh khi nghĩ về nhau, gây ảnh hưởng đến quyết định sau này. Bởi vậy, cần xác định thời hạn ly thân cụ thể và các tiêu chí sẽ trao đổi, xây dựng giữa hai vợ chồng nếu tiếp tục chung sống với nhau.
Ly dị là phương án phù hợp để giải quyết một cuộc hôn nhân hoàn toàn bế tắc, nhưng chỉ nên xem xét khi nó là giải pháp cuối cùng, khi mà những phương pháp khác đã thất bại.
Mong anh cân nhắc đến sự phát triển, niềm vui, sự an toàn của con thay vì chỉ nhìn nhận dựa trên cảm xúc và sự hòa hợp đơn thuần trong một cuộc hôn nhân giữa hai người trưởng thành. Chúc anh sớm tìm được sự bình an.
Gọi điện cho biên tập viên theo số 09 6658 1270, để đăng tải chia sẻ của bạn trên Tâm sự.