From: Tieu Yen
Sent: Monday, November 09, 2009 4:25 PM
Chào hai anh Đức và Hùng,
Tôi là một phụ nữ mới lập gia đình hơn 2 năm, chồng tôi là một người đàn ông khá hoàn hảo theo cách của 2 anh (thành đạt, giỏi kiếm tiền, biết lo cho gia đình). Còn tôi là một phụ nữ từa tựa vợ anh Hùng, có bằng thạc sĩ khoa học, thích ngủ nướng, không biết việc bếp núc, không ngăn nắp... Nói như thế để hai anh hiểu là hình như mình có hoàn cảnh gia đình giống nhau, khác nhau ở chỗ tôi là người phụ nữ và gia đình tôi thì đang hạnh phúc. Vậy là chúng ta có thông tin 2 chiều để trao đổi rồi.
Đọc bài viết của hai anh, tôi thấy giận vợ anh Đức vì đã bôi nhọ hình ảnh phụ nữ chúng tôi, và tôi nghĩ chị ấy đúng là hết thuốc chữa rồi, ly dị là giải pháp tốt nhất cho anh, cho các cháu.
Tuy nhiên, với trường hợp của anh Hùng, tôi đọc trọn vẹn bài viết rất dài của anh mà thấy hình như anh hơi quá. Theo như anh nhận xét, gia đình anh 11 năm có người giúp việc thì rất yên ổn, chỉ khi không có người giúp việc thì anh mới nhận ra vợ anh "hết thuốc chữa". Thú thật, nghe anh nói mà tôi thấy tội nghiệp vợ anh, vì hóa ra, anh cưới vợ về để có người "giúp việc", lo những việc nội trợ cho gia đình? Anh kể thật dài, mà quanh đi quẩn lại chỉ xung quanh vấn đề "vợ anh đoảng", "không đảm đang theo kiểu phụ nữ tam tòng tứ đức", chỉ vậy thôi mà anh bảo là "hết thuốc chữa", là "di căn giai đoạn cuối". Thật mỉa mai cho cái định nghĩa "vợ" trong đầu anh.
Anh bảo vợ anh không có kiến thức nên anh không hề chia sẻ bất cứ việc gì liên quan đến công việc kinh doanh của anh thì đúng là chính anh đào mồ cho hạnh phúc gia đình anh. Vợ mình chọn giữa bao nhiêu người phụ nữ mà mình khinh thường thế thì hóa ra anh cũng chẳng giỏi giang gì. Anh kể anh phải mua sách cho cô ấy đọc trước khi thảo luận một vấn đề mà cô ấy cũng không thèm đọc, tôi nghĩ, nếu là tôi thì tôi cũng chả thèm đọc. Anh có nhận thức rằng việc đó làm tổn thương cô ấy không?
Anh chả bao giờ chia sẻ với cô ấy công việc anh đang làm, thành công anh gặt được hay khó khăn anh đang gặp phải thì sao trách cô ấy không hiểu? Sao trách cô ấy không biết "anh vay nóng ngân hàng để trả lương?". Không nói mà bắt người khác phải hiểu thì hơi quá. Vậy, anh mới là người "có vấn đề".
Anh kể vợ anh ngủ nướng, đoảng việc nhà... tôi thấy bình thường trong xã hội hiện đại. Cách giải quyết khá đơn giản, thuê người giúp việc mới. Anh cưới vợ là để có vợ chứ không phải để có người giúp việc. Vợ theo cách hiểu của tôi là người đầu ấp tay gối với người được gọi là chồng, là người cùng chồng nhìn về một hướng, là người để chồng chia sẻ mọi ước mơ, hoài bảo, thành công, thất bại... trong cuộc sống.
Vậy vấn đề của anh tôi nghĩ có thể giải quyết khá dễ dàng trong những bước sau:
1. Tự anh xác định lại xem tôi nói "anh gia trưởng, đánh đồng vai trò người vợ như người giúp việc" thì có đúng không, "anh thiếu cách nhìn thông thoáng về vai trò phụ nữ trong xã hội hiện đại" là đúng hay sai?
2. Anh cố gắng nhìn xung quanh để thấy vợ anh chẳng kém cỏi mấy trong xã hội, từ đó thay đổi cách nói năng, cách thảo luận với cô ấy, để cô ấy thấy anh không còn coi thường cô ấy nữa.
3. Kể cô ấy nghe những khó khăn anh gặp phải, những thành công anh đạt được, chuyện trò hàng ngày với cô ấy.
4. Thuê người giúp việc mới.
Tôi hy vọng "anh còn thuốc chữa" và mong anh sớm chữa được bệnh cho chính mình, từ đó vợ chồng anh tìm được tiếng nói chung, tìm được sự đồng cảm với nhau trong cuộc sống và sống hạnh phúc đến suốt đời.