Dấu vân tay là phương pháp xác định danh tính cá nhân đã được áp dụng từ rất lâu bởi độ chính xác cao. Vì thế, lần ra tội phạm từ dấu vân tay được cơ quan công an áp dụng rất phổ biển trong việc điều tra danh tính tội phạm.
Mỗi dấu vân tay được tạo thành từ các dãy và các điểm gờ cùng với sự sắp xếp rất đặc trưng. Nếu đem so sánh hai dấu vân tay với nhau, và có một điểm nhỏ không được nhìn thấy tại bên còn lại thì hai dấu vân tay này được xem là khác nhau. Sự khác nhau càng lớn sẽ giúp sự nhận dạng càng trở nên dễ dàng.
Dấu vân tay có thể được nhìn thấy bằng mắt thường nhưng cũng có trường hợp phải cần đến tia cực tím đặc biệt để chúng hiện ra. Người ta gọi đây là dấu vân tay tiềm ẩn. Cùng với sự phát triển của khoa học công nghệ, ngày nay các điều tra viên còn có thể sử dụng bột vân tay hoặc hóa chất để lấy được dấu vân tay tiềm ẩn tại hiện trường vụ án.
Hầu hết các cơ quan điều tra đều có riêng một hệ thống lưu trữ các mẫu vân tay và chỉ cần quét mẫu vân tay tìm được ở hiện trường vào hệ thống, sẽ cho kết quả về kẻ phạm tội ngay lập tức.
Ảnh minh họa: Thedenverchannel |
Vân tay được cảnh sát sử dụng từ bao giờ?
Dưới thời Babylon cổ đại và Trung Quốc, dấu vân tay, đặc biệt là ngón cái, được sử dụng tương tự chữ ký ngày nay. Từ thế kỷ thứ 14, con người đã bắt đầu hiểu được sự đặc trưng riêng biệt và duy nhất của dấu vân tay.
Người tiên phong trong việc định dạng danh tính thông qua dấu vân tay là ông Francis Galton, một nhà nhân loại học, cũng là anh họ của nhà bác học Charles Darwin. Ông đã thực hiện cuộc nghiên cứu khoa học ứng dụng dấu vân tay trong xác định danh tính cá nhân. Từ những năm 1880, ông tìm ra đặc điểm di truyền và đã phát hiện ra dấu vân tay mỗi cá nhân chỉ có một không hai và không đổi trong suốt cuộc đời con người. Năm 1892, ông xuất bản cuốn sách viết về những nghiên cứu này của mình, liệt kê ra ba loại dấu vân tay phổ biến nhất là: vòng lặp, xoắn và vòm. Cách phân loại này vẫn được áp dụng cho tới ngày nay.
Với bằng chứng nghiên cứu thuyết phục, các cơ quan điều tra đã không ngần ngại công nhận và áp dụng giá trị của bằng chứng vân tay vào công việc chuyên môn. Ở Argentina, Juan Vucetich, một cảnh sát địa phương cũng sử dụng kết quả nghiên cứu của ông Galton để tạo ra hệ thống dấu vân tay và đã xác định thành công lần đầu tiên dấu vết của một kẻ giết người vào năm 1892.
Vào đầu thế kỷ 20, trung tâm lưu trữ dấu vân tay đã được xây dựng nhằm mục đích phục vụ điều tra ở Scotland. Năm 1903 tại Mỹ, Sở cảnh sát New York, Hệ thống nhà tù New York, Cục kiểm soát Liên bang đã đã thiệt lập một hệ thống vân tay và năm 1905 hệ thống này bắt đầu được triển khai, áp dụng kỹ thuật nhận dạng bằng vân tay.