Tết của tôi là những ngày tất bật cuối năm chuẩn bị cho mâm cơm cúng ông bà tiên tổ. Tôi sao quên những sáng ba mươi, má gọi anh em chúng tôi dậy thật sớm để đưa má đi chợ tết. Má bảo “cả năm rồi hai đứa chưa chở má đi chợ nhe”. Đấy, cả năm dài bận rộn, người ta dường như quên đi những điều rất đỗi giản đơn như thế.
![gia-dinh-1423104264_1423196178.jpg](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/gia-dinh-1423104264-9484-1423207347.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=2N9W-glgvBioFkzMkuyoiw)
Trong cái không khí se lạnh của những ngày cuối năm, ngồi đợi má, tôi có dịp nhìn thật chậm phố phường của mình đổi thay như thế nào. Má tôi còn bảo “đi mua có vài cọng rau, miếng thịt hay dăm trái khổ qua, nhưng đi cho nó có không khí tết con à”. Rồi cả nhà quay quần bên gian bếp nhỏ, nói nói cười cười giúp má một tay. Tôi nhớ những phút đó lắm. Ấm áp và bình yên.
Gần năm trời tất bật ngược xuôi với công việc, bài vở nơi thị thành, ít khi chúng tôi có thời gian chuyện trò và sẻ chia với nhau về buồn vui cuộc sống như thế này. Rồi sao quên được mâm cơm cuối năm, có khổ qua hầm thơm phức của má, có thịt ram vàng rượm của ba, có kiệu chua của nhỏ em hay món chả già giòn rụm của tôi. Tết giản đơn là sự quan tâm và chăm sóc cho nhau nhiều hơn… như lúc này.
![mam-com-ngay-tet-1423104268_1423196211.j](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/mam-com-ngay-tet-1423104268-9415-1423207347.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=CNNzWgFfisA1_adibLgUgA)
Tôi quý từng khoảnh khắc của tết như báu vật. Nâng niu. Nhớ câu hỏi thường niên của ba lúc dọn nhà “năm nay có dẫn bạn gái về không con” hay những lúc má gọi vào nếm dùm má nồi thịt kho coi vừa miệng chưa. Còn nhỏ em thì cứ “hai, dọn phụ em cái bàn học coi” hay “hai, sửa dùm em cái máy tính đi, cuối năm rồi”. Thiếu những thứ tưởng chừng như bình dị ấy chắc tết của tôi sẽ không bao giờ vẹn tròn. Rồi thời khắc giao thừa, tôi thường nguyện cầu cho gia đình một năm mới bình an và là người xông đất đầu tiên. Năm nào cũng vậy riết thành quen. “Năm nay con không ở nhà đón Tết với gia đình, ai sẽ là người xông đất nhà mình, má ơi”.
Tết của tôi còn có nụ mai vàng trước sân, có những bao lì xì đỏ của má, những lời chúc của ba, hay nụ cười duyên của nhỏ em. Tết của tôi không sang giàu như nhiều người, nhưng nó ấm và bình yên đến lạ thường. Năm nay xa nhà, má bảo “đi đi con, đi để trường thành hơn con à. Rồi năm tới lại về với má”.
![hoa-mai-truoc-san-1423104266_1423196230.](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/hoa-mai-truoc-san-1423104266-3087-1423207347.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=8UNi93--BKLz1ISKrRW45Q)
Năm nay con xa nhà, cả nhà nhớ giữ sức khoẻ và dành phần con miếng chả giò nhe, năm tới con về. Năm nay con xa nhà, ba với con bé nhớ về sớm phụ má, lưng má hay đau lắm. Năm nay con xa nhà, chắc con sẽ nhớ tết và nhớ cả nhà lắm!
Hai cái Tết nữa thôi con sẽ về, sẽ lại chở má đi chợ sớm, sẽ lại cùng ba dọn dẹp nhà, sẽ lại sửa máy tính cho con bé, sẽ lại cùng cả nhà sum quầy chuẩn bị mâm cơm tết như năm nào…
Rời Việt Nam khi chỉ còn hai tuần nữa là Tết, tôi mang theo trên mình biết bao khát khao và hoài bão của tuổi trẻ, sự tin tưởng, kỳ vọng của gia đình và cả vị của Tết… vị của đoàn viên ngày trở về!
"Quà nào bằng gia đình sum họp - Tết nào vui bằng Tết đoàn viên".
Nguyễn Thanh Duy
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Gửi bài dự thi tại đây. |